Lục Mạc Ninh và Kha Xuân Sinh đợi mãi cho đến khi trời hửng sáng, bên ngoài mới hoàn toàn yên tĩnh hẳn.
Sau khoảng lặng chết chóc ấy, Kha Xuân Sinh đột nhiên bật khóc không thành tiếng, khóc xong, đột ngột đứng dậy, quỳ sụp xuống trước mặt Lục Mạc Ninh, dập đầu ba cái thật mạnh.
Lục Mạc Ninh đứng dậy đỡ Kha Xuân Sinh dậy: “Ngươi đang làm gì vậy?”
Kha Xuân Sinh lắc đầu, từ sau khi chàng ta giả điên, Vu Vân Hổ lo sợ chàng ta sẽ tiết lộ chuyện của Giang gia sơn trang nên đã hạ độc làm chàng ta bị câm, vì không biết chàng ta biết viết chữ, lại chỉ là một vị công tử của thương nhân, cũng chẳng làm gì chàng ta nữa, nếu không, e là Kha Xuân Sinh sẽ còn thảm hơn.
Kha Xuân Sinh mấp máy môi, dùng khẩu hình nói: Ơn cứu mạng, suốt đời không quên.
Giang Ngọc Thành cũng đã được cứu ra, chỉ là tình hình không được ổn lắm, Lận đại nhân lập tức phái mấy tên thị vệ khiêng xuống núi, tức tốc tìm người điều trị.
Kha Xuân Sinh loạng choạng đi theo, Lục Mạc Ninh thấy Kha Xuân Sinh chệnh choạng ngã nhào xuống trước cáng phủ vải trắng, bắt lấy bàn tay đầy thương tích lộ ra bên ngoài, nắm chặt, lại như sợ làm đau hắn, liền nhanh chóng thả lỏng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT