Về đến nhà, Ôn Từ mang theo một bó hoa linh lan. Chu Vụ nói bó trước đã sắp tàn rồi, nên đổi bó mới.
Mẹ Ôn gọi cô lại, tỏ vẻ không hài lòng với tin nhắn cô vừa gửi, còn hỏi cô nghĩ gì về đối tượng xem mắt lần này.
Xem ra Tả Trình cũng không tệ, ít nhất không đi mách lẻo với người làm mối.
Ôn Từ đáp: “Không có gì để nghĩ hết, con sẽ không đi xem mắt. Nếu sau này mẹ còn tự ý sắp xếp, con sẽ quay lưng bỏ đi ngay. Con lên lầu đây, chúc mẹ ngủ ngon.”
Trước những lời trách móc thất vọng của mẹ, Ôn Từ đi thẳng lên lầu, đóng cửa phòng lại, không hề bị ảnh hưởng chút nào. Cô lấy bó hoa linh lan trong túi ra, cắm cẩn thận vào bình hoa mới. Hoa rất tươi, rõ ràng không phải mùa hoa, không biết Chu Vụ tìm ở đâu ra.
Trong phòng tắm, Ôn Từ đứng dưới vòi sen, hai tay che mặt, âm thầm nhớ lại.
Vừa rồi suýt nữa cô đã trở thành cái người "dễ dãi" đó rồi. Còn một chút nữa thôi, nhưng đúng lúc đó có người đi ngang qua, lại là một nhóm học sinh tiểu học ríu rít đi thành hàng, khiến cô giật mình lui ra xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play