Sau khi về nhà, Ôn Từ vẫn luôn tự trách mình. Tối qua không nên uống say như vậy, nói những lời linh tinh; sáng nay cũng không nên chỉ một cái liếc mắt của Chu Vụ mà đã thổ lộ hết, không có chút bình tĩnh nào.
Nhưng mà, cô chỉ nói là thích Samoyed thôi, đâu phải là thích Chu Vụ, có lẽ không sao đúng không? Ai quy định lời nói lúc say không thể có chút thật giả lẫn lộn?
Ôn Từ vẫn nghĩ vẩn vơ cho đến tối, sau khi tắm xong, thấy cuộc gọi đến từ Chu Vụ, trong đầu cô chỉ muốn hét lên: “Đừng nghe! Giả vờ ngủ đi!” Nhưng tay lại rất trung thực, bấm nghe máy.
Cô nghĩ, nếu Chu Vụ lại nhắc đến chuyện tối qua, cô sẽ giả vờ ngốc đến cùng.
Nhưng Chu Vụ không nhắc đến.
Hình như anh đang đứng ngoài ban công hút thuốc, ánh sáng rất mờ, thi thoảng có vài làn khói bay qua: “Không xấu, cậu đi đi, để điện thoại như vậy là được.”
Ôn Từ đặt điện thoại xuống, vừa định nhanh chóng đi một lát rồi quay lại, lại bị Chu Vụ gọi lại, hình như anh cười một chút, nói: “Để điện thoại lên rồi đi, đừng quay trần nhà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT