Trùng hợp rằng, người sống ở tầng trên nhà trọ mà omega vừa chuyển đến chính là cậu học sinh cấp 3.

Hôm nay lúc trở về omega nhìn thấy cậu học sinh cấp 3, nhưng dáng vẻ cậu học sinh cấp 3 vẫn lạnh lùng như cũ, hai tay đút vào túi, chẳng buồn nhìn cậu lấy một cái.

Omega thở dài trong lòng, thầm nghĩ, lúc em còn nhỏ anh từng bế em đấy, giờ đây chớp mắt đã lớn chừng này.

Thật sự cậu từng bế cậu học sinh cấp 3 kia, chẳng qua lúc ấy cậu cũng không lớn, chừng 12 - 13 tuổi, cậu học sinh cấp 3 lúc ấy mới 8 - 9 tuổi, đi theo sau lưng cậu chẳng khác gì trùng bám đuôi, kêu “anh Thẩm” “anh Thẩm” không ngớt, bây giờ lớn rồi lại bắt đầu trở nên im lặng kiệm lời.

Dựa vào vết phỏng hình tam giác ngược ở vùng gần tai và cổ của cậu học sinh cấp 3 nên omega mới nhận ra cậu ấy.

Thật ra cậu cũng không chắc lắm, chỉ dựa vào trực giác thấy đường nét trên khuôn mặt hơi hao hao nhau, nhưng khi thấy hình tam giác ngược thì cậu mới thật sự chắc chắn.

Là trước kia omega không cẩn thận làm đổ chảo dầu, vì bảo vệ cậu mà cậu học sinh cấp 3 đã bị thương.

Omega thở dài, hiện giờ ngay cả việc giao tiếp bình thường cũng khó khăn đối với cậu, lần đầu khi cậu bắt gặp ánh mắt của cậu học sinh cấp 3 đã vốn định chào hỏi một tiếng, vì cậu đã chối bỏ bản thân trong một thời gian dài khi ở cạnh alpha, đồng thời còn thấy dáng vẻ hung dữ của cậu học sinh cấp 3, nên cậu đành thôi.

Quả nhiên, alpha đã tìm được chỗ ở của cậu.

Alpha nhíu mày nhìn cậu, mặt mày lạnh tanh như muốn đóng băng: - Trở về được rồi.

- Trở về gì?

Alpha nhìn chằm chằm omega trước mặt, cậu hệt như thỏ con trắng nõn, cơn bực tức lúc nãy khi đang đi trên đường giờ đây đã bình tĩnh không ít.

- Giận hờn đủ rồi, bây giờ về nhà được rồi.

Alpha nói chuyện dửng dưng, như thể chẳng hề bận tâm, chẳng qua anh ta vẫn đang nhìn omega chằm chằm.

Hơi gầy rồi. Alpha nghĩ thầm.

Omega thấy chua xót trong lòng, đến tận bây giờ, alpha còn tưởng rằng mình đang giận hờn.

Giằng co trong chốc lát, omega nói: - Anh về đi, em không muốn nhìn thấy anh nữa.

Trong mắt alpha thoáng dấy lên cơn giận, giữ lấy tay cậu: - Anh nói, em giận hờn đủ rồi thì về với anh!

Tay omega bị siết đau, trên cổ tay trắng nõn lập tức xuất hiện lằn đỏ, lần nào cũng vậy, alpha bá đạo vốn không nghe cậu giải thích.

Sau mấy phen giằng co, alpha sờ trúng một chỗ gồ lên nơi cổ tay omega, cau mày túm cổ tay lật ra thấy thì mặt mày chợt thay đổi.

- Bị lúc nào vậy?!

Đó là một gò thịt non hồng nhạt vừa mỏng vừa dài, có vết cắt đều đặn, nói lên rằng nơi này từng bị dụng cụ sắc nhọn rạch da và đâm vào mạch máu.

Con ngươi alpha sửng sốt, buông lỏng bàn tay, omega theo đó rút tay ra, biểu cảm trên khuôn mặt alpha hết sức phức tạp, hai tay giữ chặt lấy tay omega, khiến omega chỉ có thể nhìn thẳng anh ta, giọng điệu dịu hẳn đi: - Bị lúc nào vậy?

Omega không muốn tiếp tục dây dưa vô ích với anh ta nữa, sao cậu có thể nói rằng vì ngửi thấy mùi pheromone của omega khác trên người alpha nên mới lo lắng mất ngủ cả đêm, nằm im trên giường nhìn trần nhà cả đêm, mặt mày trắng bệch, thậm chí còn chẳng thể phát ra tiếng nào.

Còn từng nghĩ đến việc làm phẫu thuật để phù hợp hơn với pheromone của alpha, bây giờ sau khi tỉnh táo lại khỏi mối quan hệ này, omega cảm thấy lúc trước mình thật… Dại dột đến tội nghiệp.

Hiển nhiên omega sẽ không nói với anh ta mấy chuyện này, cậu quay mặt đi.

Lúc này, cậu học sinh cấp 3 trùng hợp đi ngang qua bọn họ, cậu học sinh cấp 3 quải cặp chéo, ngước mắt nhìn thoáng qua, không nói gì mà lướt thẳng qua.

Omega hơi xấu hổ, alpha còn giữ lấy cậu: - Không liên quan tới anh.

- Không liên quan tới anh là sao? 

Alpha thấy vậy thì kìm nén cơn giận, bá đạo ôm omega vào lòng, giọng điệu sượng ngắt: - Anh dẫn em về khám bác sĩ.

- Không cần.

Omega vùng vẫy tránh khỏi lòng ngực alpha, cậu thấy hơi ghê tởm, nghĩ đến cảnh người khác cũng nằm trong lòng alpha là đã thấy buồn nôn, alpha lại giữ chặt cậu không cho cậu nhúc nhích, pheromone của alpha mạnh mẽ xâm chiếm mỗi một không gian.

Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên trên hành lang, trong không khí xuất hiện pheromone lạnh thấu xương của một alpha khác, cậu học sinh cấp 3 bước tới, nheo mắt nhìn chằm chằm alpha:

- Anh ấy nói anh ấy không muốn đi, anh điếc hả?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play