Khuông Chí Lâm làm việc cực kỳ nhanh gọn. Văn Đình Lệ vừa bước ra khỏi cổng chính, chiếc “xe buýt trường học” đã chờ sẵn bên đường.
Không chỉ vậy, Khuông Chí Lâm còn đích thân đứng trước xe đợi.
“Cô Văn.”
Khi xung quanh vắng người, ánh mắt ông ta lại lộ vẻ ngờ vực.
Văn Đình Lệ chân thành nhìn ông, khẽ nói: “Cảm ơn Khuông tiên sinh.”
Khuông Chí Lâm quay lại, ánh mắt lạnh nhạt hướng về phía đám người Bạch Long Bang trong vườn, không nói thêm gì, chỉ căn dặn tài xế:
“Đưa cô Văn về nhà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play