Đi sâu xuống dưới là tầng hầm, bố cục và cách bài trí giống hệt tầng trên nhưng lại tĩnh mịch hơn rất nhiều.
Ở lối đi có một căn phòng mở cửa sẵn, Lục Thế Trừng không bước vào mà chỉ đứng ở cửa, ánh mắt dừng trên người Văn Đình Lệ.
Văn Đình Lệ bước đến gần, đồng thời liếc nhìn căn phòng bên trái, hóa ra là một phòng bi-a.
“Lục tiên sinh tìm tôi có việc gì chăng?”
Lục Thế Trừng vẫn giữ vẻ mặt bình thản, nhưng Văn Đình Lệ lại lần nữa cảm thấy ớn lạnh sau gáy. Cô chỉ định mượn cớ bắt chuyện, chứ chẳng dám chọc giận Lục Thế Trừng thật sự. Cô vội vã làm ra vẻ bừng tỉnh:
“Lục tiên sinh muốn hỏi chuyện bộ váy Tây phải không? Hôm trước tôi định trả lại, nhưng ngài không nhận. Hôm gặp Khuông tiên sinh, tôi cũng đã hỏi ý ông ấy, kết quả là ông ấy cũng chẳng nói gì chắc chắn. Bộ váy đắt đỏ như vậy, tôi không đành lòng để nó phủ bụi.
Tình cờ hôm ấy, nữ minh tinh Đoạn Diệu Khanh của Hoàng Kim Ảnh Nghiệp bị cảm nên không thể tham gia buổi đấu giá. Chị Hoàng đưa vé của cô ấy cho tôi. Nghĩ rằng đây là sự kiện từ thiện, chi bằng nhân dịp này quyên góp vài bộ váy ấy. Nhưng dù sao đó cũng là tiền của ngài, tôi không thể mặt dày dùng tiền của ngài để giành danh tiếng. Vì thế tôi đã nhờ nhân viên ghi danh viết tên ngài. Tôi chỉ muốn tốt thôi, ngài không giận vì chuyện đó chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT