“Ra ngoài ăn một bữa cơm, mà suốt cả đêm cũng không về, con giỏi nhỉ, Thịnh Đằng Vi.”
Thịnh Bội Già đứng ở đầu cầu thang, một tay vịn lan can, từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt đầy giận dữ nhìn Thịnh Đằng Vi vừa mới trở về. Giọng điệu lạnh lùng, chất vấn không kiêng nể.
Vốn dĩ bà định tối nay về rồi mới nói chuyện thẳng thắn với Thịnh Đằng Vi, không ngờ lại vừa chuẩn bị ra khỏi nhà đã chạm mặt cô quay về.
Thịnh Đằng Vi ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt giận dữ của mẹ, bàn tay trong túi siết chặt lại, hít một hơi thật sâu, rồi bình tĩnh đáp: “Con là người trưởng thành. Con có quyền quyết định cách sống của mình. Mẹ à, con thật sự nghĩ mẹ không cần cứ phải kiểm soát con mãi như thế.”
Cái kiểu kiểm soát chặt chẽ tinh thần và tự do ấy, cô thật sự... đã chịu đủ rồi.
Nghe những lời đó, lông mày Thịnh Bội Già lập tức nhíu chặt. Bà sải bước đi xuống cầu thang, tiến thẳng đến trước mặt Thịnh Đằng Vi….
Bà đi giày cao gót, tuy chỉ cao hơn Thịnh Đằng Vi vài phân, so với cô cao tầm 1m70,nhưng với bao năm chinh chiến nơi thương trường, phong thái của bà vẫn sắc bén, khí thế ngút trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT