Cốc cafe còn chưa uống được mấy ngụm, hai người liền định đứng dậy, tới nhà hàng gần đây để ăn cơm trưa.
Lê Sanh nói sẽ mời khách, Thịnh Đằng Vi cũng lười tranh với cô ấy, tuy hai người không có gì để so đo, nhưng Thịnh Đằng Vi luôn có thói quen đến đi đều có sự qua lại. 
Nhà hàng này là ở khu thương mại mới khai trương trong thành phố, món ăn chủ yếu là đồ Pháp, hương vị cũng không tệ lắm.
Ăn no bảy phần, Thịnh Đằng Vi lấy một tờ giấy ăn lau miệng, nhìn đồng hồ một chút, rồi nói với Lê Sanh, “Tớ đi toilet trước, cậu đợi tớ nhé.”
Lê Sanh gật đầu, cầm ly nước uống, mắt nhìn theo Thịnh Đằng Vi khi cô đứng dậy đi về phía toilet.
Thịnh Đằng Vi không ngờ rằng, mình khó có dịp ra ngoài ăn bữa cơm lại vẫn có thể tình cờ gặp lại người ba mà nhiều năm không gặp.
Hai người vừa bước ra khỏi cửa toilet, vừa vặn gặp nhau. Thịnh Đằng Vi lặng lẽ dừng lại, khóe môi khẽ nhếch, chuẩn bị định nói, nhưng chưa kịp mở miệng, thì đã nghe thấy ba cô, Tề Trạch Lễ, lên tiếng: “Con càng lớn càng ngày càng giống mẹ con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play