Cuối cùng bọn họ cũng không có cưỡi ngựa.
Bởi vì Thịnh Đằng Vi mặc sườn xám, cảm thấy thay đồ kỵ sĩ quá phiền phức, nên chỉ cùng Kỳ Cảnh đi dạo một vòng quanh trại nuôi ngựa. Sau đó, anh lại đưa cô trở về nhà.
Trên đường về, cả hai đều rất ăn ý mà không nhắc lại những chuyện cũ.
Trước khi xuống xe, Thịnh Đằng Vi nhẹ giọng nói: “Vẫn phải cảm ơn anh đã cùng tôi đi dạo giải sầu.”
Kỳ Cảnh mỉm cười: “Nếu lần sau còn muốn đi, cứ tìm tôi.”
Thịnh Đằng Vi không trả lời, chỉ đáp lại anh ta bằng một nụ cười nhẹ.
Kỳ Cảnh nhìn theo bóng cô bước vào nhà, ánh mắt mới chậm rãi thu lại. Khẽ thở dài, rồi lái xe rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play