Lão thái thái tức nghẹn, Nhan Hoa không hề ngăn cản bà bộc phát, chờ bà mắng đủ rồi, mới sai nha đầu lấy nước ấm giúp bà lau mặt sạch sẽ.
“Mẫu thân, đại ca nhị ca, đại tẩu nhị tẩu đều đã là gia gia nãi nãi rồi, để họ quỳ như vậy dù sao cũng rất khó coi. Người cũng đã trút giận xong rồi, có chuyện gì chúng ta ngồi xuống từ từ nói, cả phòng quỳ như vậy, thật là không hay.”
Giả lão phu nhân hừ một tiếng, không biết có phải mắng một hồi đã nguôi giận hay không, mà cũng không phản đối.
Nhan Hoa đưa mắt ra hiệu làm bọn nha đầu đỡ người đứng lên.
Trên đường tới đây, Nhan Hoa từ miệng nô tài kia biết được sơ lược sự tình, bất kể là lý hay tình, Nhan Hoa đều cảm thấy Vương thị lần này thật sự quá đáng.
Cho nên, nhìn thấy Liễu thị khóc đến sưng đỏ cả mắt, liền trực tiếp hỏi nàng: “Tẩu tử làm sao vậy? Có chuyện gì lớn mà mọi người lại loạn thành như vầy vậy chứ?”
Liễu thị lau nước mắt, hít sâu một hơi rồi nhìn về phía Giả lão phu nhân: “Mẫu thân! Ngày đó Nguyên Xuân muốn đi tuyển tú, đại phòng chúng con không đồng ý, là người nói ‘ lệnh của cha mẹ, lời người mai mối ’, người không còn cách nào! Mà cả nhà nhị đệ cũng mặc kệ ý kiến của chúng con. Đó là chuyện lớn liên quan đến toàn tộc! Hiện giờ, Liễn Nhi là hài tử con mang nặng đẻ đau, chết đi sống lại mới sinh ra được nó, con nhọc lòng mười mấy năm, tại sao ngay cả hôn sự của nó con lại không thể làm chủ?”
“Ai nói các ngươi không được làm chủ? Chẳng qua, ta chỉ mới nói riêng với Vương thị mà thôi, đã định rồi đâu! Còn không phải vẫn chờ phu thê ngươi quyết định sao? Ai dám làm chủ thay các ngươi chứ?” Giả lão phu nhân bị nói đến không xuống đài được, tức khí vỗ mạnh lên sập một cái.
“Nói riêng? Mẫu thân chỉ là nói riêng nhưng sợ là có người đã thông báo khắp nơi rồi! Hạ nhân Vương phủ đều đã rêu rao khắp nơi, nói Liễn Nhi muốn kết thân với tiểu thư bọn họ, hiện giờ nửa cái kinh thành đều đã biết! Nếu Liễn Nhi chúng con không cưới, không phải sẽ cõng cái danh phụ bạc sao?” Liễu thị biết Giả lão phu nhân không hề nói thật, nhưng nàng cũng không so đo. Hôm nay, nàng chân chính muốn so đo chính là nhị phòng, “Đã định ra đâu? Chưa định ra mà cô nương nhà người ta lại không biết xấu hổ oang oang với bên ngoài nói mình đã đính hôn với nam nhân? Con thật sự không hiểu, sinh thần bát tự của Liễn nhi còn ở trong tay con, vậy rốt cuộc là định hôn với Giả Liễn nào?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT