Hoàng đế mang các đại thần đến lâm viên, còn cho phép hài tử mỗi nhà hái trái cây, hái được bao nhiêu thì mang về bấy nhiêu.
Các nữ quyến đều mặc váy dài phức tạp nên không đi.
Đại Ngọc nhìn mấy thiếu niên nam hài hái dưa hái đậu từ xa, lén thì thầm bên tai Nhan Hoa: “Mẫu thân, con cũng muốn đi đến chỗ phụ thân. Con hái đậu cho người, chịu không?”
Nhan Hoa biết, thật ra là cô nhóc ham chơi, tiểu nha đầu bị Lâm Như Hải nuôi dạy như tiểu tử, nhìn kiều kiều nhược nhược, nhưng trên thực tế lòng dạ tầm mắt hoàn toàn khác với cô nương đương thời. Có điều, Nhan Hoa dung túng cho cô nhóc.
“Vậy con tự đi nói với hoàng phi nương nương đi, dẫn đệ đệ theo nữa!”
Đại Ngọc do dự một chút, rốt cuộc không kìm lòng được, chạy tới nịnh nọt nói: “…… Con cũng muốn giống như các ca ca, đưa đệ đệ đi chính tay hái chút trái cây cho phụ mẫu……”
Hoàng phi liên tục gật đầu, khen cô nhóc có hiếu tâm, sai người mang đi, còn dặn dò người nói cho thập hoàng tôn, cũng chính là con trai năm tuổi của mình, chiếu cố muội muội tử tế.
Đại Ngọc tạ lễ, hướng về phía Nhan Hoa cong môi cười, rồi mang theo Lâm Dục rời đi.
Thấy vậy, các phu nhân khác nhịn không được, đều khen hai đứa nhỏ này cơ linh, được dạy dỗ rất tốt. Còn không phải sao, đứa trẻ lớn nhất Lâm gia chính là Đại Ngọc, mới 4 tuổi, vốn dĩ không có cảm giác tồn tại. Ai ngờ, một tiểu cô nương bốn tuổi, lại là người khơi gợi cho Lâm Như Hải tâm hệ dân sinh, lại còn đích thân hái trái cây hiếu kính phụ mẫu, khiến mọi người phải nhìn bằng cặp mắt khác.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play