Liễu Quốc Chí giận đùng đùng chạy về nhà họ Liễu. Trần Tuệ Trân tạm thời bị người Liễu Na cử tới trói lại trong phòng ngủ trên lầu, nhìn thấy Liễu Quốc Chí trở về, cô ta còn định giãy dụa cầu xin tha thứ.
“Quốc Chí, anh cứu em với! Vừa rồi không biết là ai xông vào nhà chúng ta, bọn họ trói em lại trong này, còn hành hạ em!”
Trần Tuệ Trân nói với gương mặt khóc lóc diễm lệ, vô cùng uất ức: “Quốc Chí, sao anh còn chưa cởi trói cho em? Nhanh lên một chút được không? Con trai chúng ta cũng đang khóc, anh không nghe thấy tiếng con nó khóc sao? Con nó đang tìm mẹ đó! Quốc Chí, anh cởi trói giúp em đi!”
Liễu Quốc Chí đứng tại chỗ, lạnh lùng nhìn cô ta, cười nhạo một tiếng, hoàn toàn không có ý định đi qua cởi trói cho cô ta.
Trần Tuệ Trân nhìn thấy sự thay đổi trên khuôn mặt của Liễu Quốc Chí, càng khóc giống như thật: “Quốc Chí, không phải anh nghe người bên ngoài nói bậy nói bạ gì đó rồi chứ? Có phải Liễu Na nói với anh rằng em muốn hại chết anh? Mười tám tuổi em đã quen biết anh, dành thanh xuân tươi đẹp nhất cho anh, anh đều đã quên rồi sao? Sao em lại hại anh được chứ?”
“Chắc chắn là Liễu Na hãm hại em ở trước mặt anh đúng không? Em biết ngay từ đầu nó đã không vừa mắt em, đó là nó lo lắng em sinh con ra sẽ tranh giành tài sản với nó đấy! Quốc Chí, anh tuyệt đối đừng để bị lừa mà! Cầu xin anh tin tưởng em có được không?”
Liễu Quốc Chí bước từng bước đến trước mặt cô ta, cúi đầu nhìn thoáng qua cô ta, đáy mắt lạnh như băng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT