Lúc này, Trần Tuệ Trân biết bản thân có khả năng khó mà bảo đảm cho chính mình, sao còn để tâm đến việc lấy lòng lão thái thái, tiếp tục thêm mắm dặm muối nói:
“Quốc Chí, con trai của chúng ta khóc rồi, anh nhanh lên xem nó đi.”
Cô ta càng giữ Liễu Quốc Chí lại như vậy, Liễu Na lại càng tin rằng cô ta có tật giật mình, trong lòng dứt khoát bật cười, bây giờ cô chỉ muốn lặng lẽ nhìn lát nữa Trần Tuệ Trân sẽ bị xé rách bộ mặt giả dối như thế nào.
Lão thái thái ho một tiếng, giọng điệu nghiêm khắc: “Tuệ Trân, đứa bé là con của cô, nó khóc thì cô phải có trách nhiệm đi dỗ dành đứa bé, tìm Quốc Chí làm gì? Chẳng lẽ bề ngoài nhà họ Liễu tốn nhiều tiền như vậy để cưới cô về nhà, nuôi cô còn cho cô ăn uống là để cô sai bảo con trai tôi sao? Đúng là nực cười, gần đây có phải tôi đã đối xử với cô quá tốt rồi hay không!”
Lão thái thái nói xong, tức giận đến thở không ra hơi, Liễu Na đi qua, nhẹ nhàng vuốt ngực cho lão thái thái.
Liễu Quốc Chí thấy mẹ già của mình bị chọc giận đến mức này, cho dù ông ta không bỏ được vòng tay êm ái thơm ngát của Trần Tuệ Trân, lúc này cũng không còn hứng thú nữa, bất mãn lên tiếng: “Em đừng lo lắng cho anh được không? Em lên dỗ con trước đi, anh đi cùng mẹ đến bệnh viện, đợi lát nữa sẽ đi thẳng đến công ty.”
Liễu Quốc Chí cũng đã nói như thế rồi, Trần Tuệ Trân còn có thể nói gì nữa, không còn lời nào phản bác, cô ta lo âu đứng tại chỗ, hai tay xoắn lại, lo lắng nhìn xe bọn họ chạy đi như bay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT