Hai người nhảy xuống bên dưới cửa ngầm, đẩy nhẹ cơ quan ở bên dưới để trả lại trạng thái ban đầu của nó. Phía dưới là một con đường ngầm, đi trong con đường ngầm đó tầm mười bước chân sẽ có một cánh cửa, càng đi sâu vào bên trong không khí càng lạnh lẽo, một cơn lạnh đến thấu xương. Thích Dung xoa xoa đôi gò má lạnh buốt của mình, thổi mồi lửa cháy lên rồi bước vào cánh cửa toát ra luồng không khí lạnh đó.
Đây là một căn mật thất, mật thất khá nhỏ chỉ có một chiếc giường bằng đá, bên cạnh giường đá thì chẳng có gì cả. Nếu đi vào trong mật thất sẽ thấy có đường rẽ, vẫn còn một gian nữa.
Thích Dung tấm tắc: "Những môn phái nổi danh giang hồ đúng là giàu có quá, nhà nào cũng có mật thất mật đạo hết, thật là hao tài tốn của."
Phương Hủ Chi bước vào căn mật thất vừa tìm được, thắp đèn ở trong căn phòng đó lên, hắn nghe vậy bèn đáp: "Sơn trang Vấn Kiếm tiền nhiều như nước, nếu nói là giàu nhất giang hồ thì cũng không phải nói quá đâu. Không xây mật thất để cất giữ khối gia sản này chẳng lẽ đợi khi thăng thiên rồi ngày nào cũng đón đạo tặc đến ghé thăm sao?"
Vừa nãy bên ngoài yếu đuối hệt như một đóa kiều hoa, mới qua được một lúc mà Phương công tử đã có thể dùng chân đạp gió, xung trận lên trước. Thích Dung sờ cằm bất giác hoài nghi, cái tên này vừa nãy chỉ đang giả bộ thôi đúng không?
"Nữ hiệp, đừng bảo là cô đang nhìn ngó khối gia sản này của sơn trang Vấn Kiếm đấy nhé?" Giọng nói ngứa đòn của Phương Hủ Chỉ vang ra từ trong căn mật thất, Thích Dung bước vào theo.
Bên trong mật thất lạnh vô cùng, hai người họ chỉ mới ở trong một lúc đã không kìm được mà run lên bần bật. Gian mật thất này lớn hơn nhĩ thất [*] ở bên ngoài hơn một nửa, tủ được xây trên mặt tường ở hai bên cửa, trên tủ xếp đầy bí tịch và thư từ. Lối rẽ ở phía Tây Nam của nhĩ thất đặt một khối hàn băng lớn đến mức hai, ba người ngủ được ở trên.
[*]Nhĩ thất - 耳室: Là các phòng nằm ở hai bên của ngôi nhà chính, giống như hai tai nằm ở hai bên của khuôn mặt con người nên mới có tên gọi như thế. Trước thời nhà Tống, các gian mộ bằng gạch có những gian nhỏ ở tường gạch hai bên, còn gọi là nhĩ thất hay buồng tai.
Hàn băng rộng hơn hẳn so với giường, khối hàn băng đó còn đang toát lên khí lạnh. Trong căn mật thất vậy mà lại đặt một khố hàn băng to thế này, chẳng trách bên dưới mặt đất lại âm u lạnh lẽo đến vậy, trên giường hàn băng là thi thể của Tô Nhược Bạch được đặt nằm ngay ngắn, đã không còn sự sống, màu môi trắng bệch.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT