Một gói Tán Công Phấn có thể biến cao thủ nhất đẳng thành phế vật trói gà không chặt trong phút chốc, một ấm trà lại bỏ hẳn hai gói, Trịnh Quan Âm đúng là phòng Phương Hủ Chi như phòng Đại La thần tiên vậy.
Tay Thích Dung chợt dừng lại, lẳng lặng đặt tách trà xuống, chau mày nói: "Thường ngày ngươi uống cái này đó hả?"
Phương Hủ Chi vừa tháo chiếc lá sen giấy dầu bọc vịt Bát Bảo, vừa nói: "Ta là người mà, không uống nước sẽ khát chết đấy, không ăn cơm cũng sẽ đói chết, vậy nên đừng nói là Tán Công Phấn, ngay cả Xuyên Trường Phấn thì ta cũng phải uống thôi."
Đột nhiên Thích Dung cảm thấy hắn có chút đáng thương. Mấy hôm nay không biết Phương đại công tử đã uống đã ăn bao nhiêu Tấn Công Phấn rồi, hiện tại hai tay đang run lên bần bật, ngay cả sợi dây gai gói vịt Bát Bảo cũng không tháo ra nổi.
Nàng tiến lên phía trước cầm lấy con vịt Bát Bảo, mở ra giúp hắn, rồi lại đưa sang đặt bên cạnh giường.
Phương Hủ Chi ngẩng đầu mỉm cười với nàng, đôi mắt quét nhìn xuống chiếc ngọc bội ở hông nàng, đôi mày bỗng chau lại: "Thì ra cô đến sơn trang Vấn Kiếm là vì cái này ư?"
Thích Dung cúi đầu nhìn, ngồi xuống bên cạnh giường, hỏi hắn: "Sao vậy, thứ này là đồ hiếm gì hả?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play