Văn Huệ vẫn đang khóc.
Trước đây, nàng từng nghĩ rằng chỉ cần có nam nhân chuộc thân cho mình thì đó là thích. Đợi đến khi bị đem dâng tặng, nàng mới hiểu, nam nhân chỉ xem nàng là một món đồ không đáng giá. Từ nhỏ đến lớn, chưa từng có ai tôn trọng nàng, cũng chẳng ai nhìn thấy điểm tốt của nàng…
Văn Huệ cảm thấy may mắn vì quyết định khi trước ở đại doanh. Nàng lau khô nước mắt, chỉnh trang tư thế, nghiêm cẩn cúi người hành lễ trước Phùng Vận.
“Thiếp tự nhiên sẽ tận tâm tận lực.”
Cả Thanh Sơn Đường bỗng chốc phấn chấn.
Lâm Nga ngẩn người hồi lâu, mãi mới sực tỉnh, vội vàng bước lên:
“Huệ nương, ta đi cùng nàng đến Ngọc Đường Xuân. Ta biết đọc vài chữ, tiếp đãi khách nhân cũng rất giỏi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT