Nghe giọng điệu sủng nịch nồng đậm này, nhìn nhu tình trong mắt hắn không tan ra, Đạo Hoa có chút thất thần.
Tiêu Ngọc Dương thấy Đạo hoa ngây người, trong đầu cũng nghĩ đến lúc trước bờ sông làm cho người ta tâm rung động, liền có chút động lòng vuốt ve gò má Đạo hoa, khi ngón tay xẹt qua đôi môi đỏ mọng, lần nữa kìm lòng không được cúi đầu xuống.
Nhưng ngay khi sắp chạm vào đôi môi đỏ mọng của Đạo Hoa, khóe mắt liếc nhìn Tôn Trường Trạch đang chạy từ xa tới, trong lòng không nhịn được lại thầm mắng một tiếng, sau đó mang theo tiếc nuối nồng đậm đỡ Đạo Hoa lên.
Đạo Hoa vừa ngồi dậy đã hoàn hồn, nghĩ đến hành động vừa rồi của mình, không nhịn được muốn che mặt, nhưng nhìn thấy Tôn Trường Trạch đi tới, vẫn nở nụ cười chào hỏi.
Tôn Trường Trạch thấy Tiêu Ngọc Dương lạnh lùng nhìn mình, không biết vì sao có chút chột dạ, cười ngượng ngùng nói: “Đổng cô nương rửa mặt xong chưa?”
Đạo Hoa lập tức nói: “Để ta vào xem.” Nói xong, nàng nhanh như chớp đi vào thạch động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT