Tiêu Ngọc Dương yên lặng nhìn Đạo Hoa, nàng bảo đưa tay lên thì đưa tay, nàng bảo nghiêng người thì nghiêng người, vô cùng phối hợp.
Lúc buộc băng vải, băng vải phải xuyên qua dưới nách Tiêu Ngọc Dương, lúc này, Đạo Hoa muốn đưa tay vòng qua thân thể Tiêu Ngọc Dương.
Nhìn Đạo hoa bên người, ngửi thấy trên người nàng tản ra mùi thơm nhàn nhạt, ánh mắt Tiêu Ngọc Dương không khỏi trở nên mê ly, nhất là khi tóc Đạo hoa cài trên đầu quét qua người, càng cảm thấy toàn thân tê dại.
Cảm giác được hô hấp của Tiêu Ngọc Dương đột nhiên tăng thêm, Đạo Hoa giương mắt nhìn về phía hắn, thấy bên tai hắn đỏ bừng, vội vàng đưa tay sờ sờ trán của hắn: “Sao ngươi lại phát sốt rồi?”
Nhiệt độ nóng hổi truyền đến trong lòng bàn tay dọa Đạo hoa nhảy dựng: “Nguy rồi, nhất định là trước đó ta không hút hết toàn bộ máu độc ra.”
Thấy Đạo hoa sốt ruột, Tiêu Ngọc Dương lấy lại tinh thần, vội vàng trấn an: “Ngươi đừng nóng vội, ta không sao.”
Đạo Hoa không tin lời hắn: “Làm sao lại không có việc gì, trong thân thể ngươi khẳng định còn có tàn độc, đi, chúng ta mau trở về, nhất định phải phối cho ngươi một bộ thuốc giải độc ăn vào mới được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT