Nghe vậy, trên mặt Tiêu Ngọc Dương trì trệ, vội vàng nói: “Thật ra. Đạo hoa không tính là nhanh nhẹn, nhưng nàng tương đối cởi mở, tính tình như vậy ta cảm thấy rất tốt, không cần phải trói buộc nhiều.”
Nhan Văn Tu ngẩn người, có chút kinh nghi nhìn Tiêu Ngọc Dương.
Tiêu Ngọc Dương cũng phát giác việc hắn là một ngoại nam không nên chen chân vào giáo dưỡng cô nương nhà người khác, nhất là trước mặt nhiều người như vậy, đang lúc không biết nói đâu cho tròn, Nhan Văn Khải cười lớn lên.
“Ta cũng cảm thấy như vậy, đại ca, đại muội muội như vậy rất tốt, chẳng lẽ ngươi muốn để cho nàng giống khuê tú khác, nhu nhu nhược nhược, một không như ý liền khóc sướt mướt hả?”
“Huynh nhìn Đổng đại ca đi, Đổng muội muội còn cởi mở hơn cả Đại muội muội, Đổng đại ca không phải cũng không nói gì sao? Phải không, Đổng đại ca à?”
Đổng Nguyên Hiên im lặng nhìn về phía Nhan Văn Khải: “Muội muội ta nhanh nhẹn chỗ nào, muội ấy hoạt bát một chút.”
Nhan Văn Khải lười tranh luận với hắn: “Được rồi, hoạt bát cũng được, cởi mở cũng được, dù sao chúng ta làm ca ca, chỉ cần muội muội vui vẻ, mặc sức một chút, lại có sao đâu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT