Giờ phút này, Cổ bà bà mặc dù không có nguy hiểm tánh mạng, nhưng vẫn còn ở trong nguy hiểm, quái hòa thượng nắm tay của nàng, ngồi không nhúc nhích.
Mãi đến khi Đạo Hoa đi qua, Cổ Kiên mới giương mắt nhìn nàng.
Đạo Hoa nhìn thoáng qua Cổ bà bà, thấy sắc mặt bà ửng hồng, không cần đưa tay thăm dò, cũng biết bà đang sốt rồi: “Quái hòa thượng, ngươi còn nhớ ta không?”
Cổ Kiên nhìn thoáng qua Đạo hoa, rũ mắt xuống, không nói gì.
Thấy hắn như vậy, Đạo Hoa bĩu môi, lẩm bẩm: “Lại trở nên cao lãnh không để ý tới người khác!” Lúc trước nàng cùng người trong thôn đi chùa miếu xin thuốc, người này cũng là một ánh mắt cũng không cho nàng, cho dù lúc ấy nàng vẫn là một đứa bé năm tuổi.
Nhưng y thuật của người này đúng là không có gì để nói, nàng mượn năm thang thuốc của người này, cùng với nguyên liệu nấu ăn trong không gian, mới điều trị tốt thân thể của tổ mẫu.
Đạo Hoa nhìn về phía Cổ bà bà, nói: “Cổ bà bà sinh bệnh, phải kịp thời trị liệu, ta biết ngươi là thần y, nhưng bây giờ ngươi không có dược liệu, đợi lát nữa cùng ta về Hưng Vận phủ đi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play