Nhóm người nghe thấy tiếng thì quay đầu nhìn lại, thấy một thiếu nữ mặc chiếc váy màu hồng phấn nhẹ nhàng chậm chậm đi tới, sau đó đưa một tấm thẻ màu đen chữ vàng vào tay Nguyễn Tuyết Linh.

Nguyễn Tuyết Linh sững sờ cả người, bà có thẻ hội viên của Cẩm Ương Hiên từ lúc nào vậy? Chẳng lẽ là Dạng Dạng lấy thẻ của Cố Triệu Minh? Nhưng mà thẻ này phải do chính chủ, Cố Triệu Minh không đến thì có thẻ cũng vô dụng thôi!

Hơn nữa...

Nguyễn Tuyết Linh nhìn tấm thẻ có thể nói là đơn giản trong tay với vẻ mặt có chút một lời khó nói hết, bà nhớ là thẻ hội viên của Cẩm Ương Hiên không phải trông như thế này đâu!

Bà Hứa và mấy phu nhân nhà giàu bên cạnh hai mặt nhìn nhau, Nguyễn Tuyết Linh có thẻ hội viên Cẩm Ương Hiên từ lúc nào vậy, tại sao bọn họ không nghe thấy tin tức gì?

Bà Hứa liếc mắt nhìn tấm thẻ hội viên trên tay Nguyễn Tuyết Linh một chút, khóe môi hơi nhếch lên, bà ta dùng hai ngón tay giơ tấm thẻ hội viên của mình cho mấy người khác xem, sau đó nhìn về phía Nguyễn Tuyết Linh và nói với vẻ sâu xa: "Bà Cố này, thẻ hội viên của chúng ta không giống nhau lắm nhỉ."

Sau đó mấy người còn lại cũng phát hiện rằng thẻ hội viên trong tay Nguyễn Tuyết Linh và thẻ hội viên trong tay bà Hứa có thể nói là khác nhau một trời một vực.

Tấm thẻ hội viên trong tay Nguyễn Tuyết Linh chỉ có một màu đen kịt và mấy ba chữ Cẩm Ương Hiên màu vàng được khắc theo thể hành thư.

Thẻ hội viên trong tay bà Hứa thì có nền trắng, giống như một bức tranh thủy mặc thu nhỏ, trên đó ngoại trừ ba chữ Cẩm Ương Hiên ra thì còn có một con dấu hình vuông màu đỏ nữa.

Đều là người trong một giới, Cố Dạng cũng nổi danh là ưu tú trong giới hào môn ở Cẩm Thành, bình thường Nguyễn Tuyết Linh đưa cô đi theo đến không ít các bữa tiệc, cho nên những phu nhân hào môn này cũng nhận ra cô.

Thế là có người nói: "Cô Cố nói tấm thẻ kia là thẻ hội viên của Cẩm Ương Hiên sao? Mọi người đều biết thẻ hội viên của Cẩm Ương Hiên được vẽ theo phong cách tranh thủy mặc, cô lấy tấm thẻ này ra... chắc là tự viết lên ba chữ 'Cẩm Ương Hiên' phải không, đây mà cũng là thẻ hội viên của Cẩm Ương Hiên à?"

Mấy phu nhân hào môn khác che miệng cười nhạo.

Cố Dạng nghe vậy thì cũng có chút ngạc nhiên, vậy mà thẻ hội viên đại lão cho cô không giống với những thẻ hội viên khác sao?!

Không phải là đại lão đang chơi cô đấy chứ...

Ngay đúng lúc Cố Dạng đang ngây người thì quản lý của Cẩm Ương Hiên bước nhanh ra ngoài, cung kính nói: "Cô Cố, bà Cố, xin mời vào trong."

Nguyễn Tuyết Linh: "???"

Sắc mặt của mấy người bà Hứa cũng lập tức thay đổi.

Bà Hứa nhíu mày: "Quản lý Đàm à, cô nhìn cho rõ ràng, thẻ hội viên mà bà ta cầm trong tay là thẻ hội viên giả đấy."

Bà Tề đứng bên cạnh bà Hứa cũng vội vàng nói : "Đúng vậy đó, quản lý Đàm, thẻ hội viên trong tay bà Hứa mới là thẻ hội viên thật, bây giờ phải mời ai vào trong, cô cũng đừng nhìn nhầm đấy."

Quản lý Đàm chỉ cười cười, thái độ vừa ôn hòa nhưng mà cũng có chút ngạo nghễ: "Hai vị phu nhân chê cười rồi, nếu là tất cả thẻ hội viên bình thường mà cũng muốn tôi đây đến mời thì người quản lý như tôi dứt khoát làm luôn nhân viên đón khách cho rồi. '

Sắc mặt bà Hứa hơi căng cứng: "Vậy bây giờ cô thế này là..."

"Tấm thẻ hội viên trong tay bà Cố không phải là thẻ hội viên giả, mà là thẻ hội viên VIP của Cẩm Ương Hiên." Quản lý Đàm thản nhiên nói.

Nguyễn Tuyết Linh: "?!!!"

Mấy giọng nói bà Hứa cũng kinh hãi.

"Đó là thẻ hội viên VIP sao?"

"Nguyễn Tuyết Linh còn chẳng có tư cách làm thẻ hội viên bình thường nữa là, tại sao có thể làm được thẻ hội viên VIP chứ?"

"Chưa từng nghe nói Cẩm Ương Hiên còn có thẻ hội viên VIP đấy..."

Cố Dạng cũng có chút sững sờ, cho nên là đại lão không lừa cô, không những cho cô thẻ hội viên của Cẩm Ương Hiên mà còn cho luôn thẻ hội viên VIP sao?

Nguyễn Tuyết Linh lấy lại tinh thần, đưa tấm thẻ hội viên VIP kia lên, cười nói với bà Hứa: "Bà Hứa này, quả thực là thẻ hội viên của chúng ta không giống nhau lắm."

Sau khi đáp trả lại câu nói này cho bà Hứa thì Nguyễn Tuyết Linh cảm thấy tâm trạng sảng khoái hơn rất nhiều.

Sắc mặt mấy người bà Hứa thì xanh như tàu lá chuối.

"Mẹ ơi, con và A Quyết đi cùng mẹ nhé?" Cố Dạng kéo tay Nguyễn Tuyết Linh, vẫy tay gọi Phong Quyết đến.

Lúc này Nguyễn Tuyết Linh mới chú ý đến thiếu niên vẫn lặng lẽ đi theo sau Cố Dạng, cảm thấy có chút nghi ngờ, không phải là Dạng Dạng vẫn luôn chán ghét Phong Quyết sao?

Hơn nữa, tấm thẻ hội viên VIP Cẩm Ương Hiên này của Dạng Dạng là thế nào đây?

Nguyễn Tuyết Linh nhẹ nhàng gật đầu, kiềm chế sự nghi ngờ trong lòng, sau đó quay qua cô Caroline mời: "Cô Caroline, thật sự rất vui vì cô thích đồ ăn Trung Quốc, xin mời."

Caroline gật đầu, thái độ lạnh nhạt.

Quản lý Đàm ở bên cạnh Cố Dạng dẫn đường, thái độ vô cùng hòa ái: "Khách VIP của Cẩm Ương Hiên có thể tùy ý chọn món ăn, chỉ cần là món ăn trên menu của Cẩm Ương Hiên thì chúng tôi đều có thể làm cho các vị."

Trong mắt Nguyễn Tuyết Linh hiện lên sự kinh ngạc.

Bà cũng từng đến Cẩm Ương Hiên ăn cơm với Cố Triệu Minh, bà biết đồ ăn của nhà hàng Cẩm Ương Hiên này rất tùy ý, rất nhiều món ăn đều là một tháng, thậm chí là mấy tháng mới có một lần, muốn ăn món đó chỉ có thể chờ đợi.

Không ngờ rằng khách VIP lại có quyền hạn lớn đến như vậy.

Sau khi ngồi xuống thì Nguyễn Tuyết Linh đưa menu cho Caroline, mỉm cười nói bằng tiếng Anh: "Cô Caroline, cô là khách, cô chọn món ăn trước đi."

Caroline cũng không khách sáo mà nhận lấy menu luôn, nhưng mà nhìn mãi vẫn chậm chạp không gọi món.

Nguyễn Tuyết Linh hỏi: "Xin hỏi có gì cần trợ giúp không?"

Ngón tay của Caroline gõ nhẹ vào thực đơn: "Bà Nguyễn, món ăn Trung Quốc quả nhiên là đa dạng, tôi đã đến Trung Quốc rất nhiều lần, nhưng mà những món ăn ở trên này thì tôi chưa từng thấy lần nào. Bà có thể đề cử cho tôi vài món được không?"

Nguyễn Tuyết Linh cũng sững sờ, nói thật là trước đó đến Cẩm Ương Hiên thì bà không không có quyền lực gọi món, cho nên bà cũng không biết nhiều về món ăn của nhà hàng Cẩm Ương Hiên này.

Từ trước đến giờ Cố Dạng rất giỏi về việc đoán sắc mặt, cô nhìn thấy vẻ mặt Nguyễn Tuyết Linh không đúng lắm, lúc này cô mới đứng dậy đi đến bên cạnh Caroline, dùng tiếng Pháp lưu loát nói: "Xin chào, cô Caroline, tôi là con gái của bà Nguyễn đây... đồ ăn của Cẩm Ương Hiên bao gồm tám nhóm ẩm thực lớn(*), những thứ này là... tôi đề cử với ngài mấy món ăn này, bởi vì..."

(*) Tám nhóm ẩm thực lớn: ẩm thực Sơn Đông, ẩm thực Tứ Xuyên, ẩm thực Quảng Đông, ẩm thực Giang Tô, ẩm thực Phúc Kiến, ẩm thực Chiết Giang, ẩm thực Hồ Nam và ẩm thực An Huy.

Nghe thấy tiếng mẹ đẻ quen thuộc và tiêu chuẩn, Caroline có vẻ kinh ngạc nhìn về phía Cố Dạng: "Tiếng Pháp của cô rất tốt, phát âm rất chuẩn."

Cố Dạng cười ấm áp: "Cảm ơn cô."

Dường như bị nụ cười của Cố Dạng lây nhiễm, sắc mặt của Caroline cũng ôn hòa hơn một chút.

Từ sau khi Cố Dạng bắt đầu nói tiếng Pháp thì Nguyễn Tuyết Linh đã tỏ ra kinh ngạc nhìn Cố Dạng, khó hiểu: "Dạng Dạng, tiếng Pháp của con giỏi như vậy từ lúc nào vậy?"

Đáy lòng Cố Dạng bỗng nhiên hơi căng thẳng một chút.

Mặc dù nguyên thân cũng học tiếng Pháp, nhưng mà bởi vì dùng rất ít thời gian nên cũng không học tốt lắm, càng đừng nói đến chuyện phát âm chuẩn.

Cũng may là tiếng Pháp chứ không phải là các ngoại ngữ khác mà nguyên thân chưa từng học.

Vẫn là tố chất tâm lý của cô rất vững, trên mặt không để lộ bất kỳ biểu cảm nào, cười nói: "Gần đây con rảnh rỗi nên có ôn luyện, có thể là năng khiếu ngoại ngữ của con rất tốt."

Nguyễn Tuyết Linh cũng chỉ là tò mò, nghe thấy Cố Dạng nói vậy thì cũng không cảm thấy có vấn đề gì, dù sao thì dưới cái nhìn của bà, Dạng Dạng nhà bà cái gì cũng tốt.

Phong Quyết ở bên cạnh cũng lập tức quay qua nhìn Cố Dạng, đôi mắt rũ xuống, sóng ngầm trong đáy mắt như đang phun trào.

Qua ba lần rượu, Nguyễn Tuyết Linh mới nhắc đến mục đích cuộc hẹn này với Caroline: "Cô Caroline, tôi rất coi trọng năng lực thiết kế trang sức của cô, nhất là bộ sưu tập trang sức 'Thiên Sứ'... không biết là công ty trang sức Tuyết Diệu của tôi có thể may mắn mời cô thiết kế một bộ trang sức được không?"

Caroline để đũa xuống, lắc đầu với Nguyễn Tuyết Linh, nói: "Bà Nguyễn, rất xin lỗi, lần này tôi đến Trung Quốc có chuyện rất quan trọng, sẽ không thiết kế trang sức cho bất kỳ công ty trang sức nào. Vừa rồi bà cũng nhắc đến bộ sưu tập 'Thiên Sứ', bộ sưu tập này vẫn chưa xong hoàn toàn, lần này tôi đến Trung Quốc cũng là để tìm một chút linh cảm khác."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play