Phân trà, hay còn là trà bách hí, thủy đan thanh. Lấy nước trà làm giấy, bọt trà làm mực, chổi đánh trà làm bút, chén tống làm nét vẽ.

Ông cụ Nguyễn nhìn cành trúc đã tiêu tan, trong lòng kích động khó mà bình tĩnh lại. Ông cụ không ngờ rằng vậy mà lại có thể nhìn thấy kỹ năng biểu diễn trà đạo đặc sắc như vậy!

Những người am hiểu trà đạo như bọn họ thì chưa chắc là đã có kỹ năng pha trà, cho dù biết thì cũng rất khó đạt đến trình độ tinh tế như thế này!

Ông cụ Nguyễn không kịp chờ đợi mà phẩm trà, Bích Loa Xuân ấm áp tinh tế, mùi thơm dịu nhẹ nhàng, mùi vị thuần khiết.

"Trà ngon!" Ông cụ Nguyễn không nhịn được mà lên tiếng khen ngợi.

Cố Dạng khẽ nhấp một ngụm trà, nhẹ nhàng hỏi lại: "Ông ngoại nếm thử trà của chị họ đi, xem của ai ngon hơn."

Ông cụ Nguyễn vẫn đắm chìm trong thưởng trà, thốt lên: "Đương nhiên là trà của cô ngon hơn."

Cố Dạng mỉm cười: "Vậy thì cảm ơn bộ đồ uống trà bằng gốm Tử Sa của ông ngoại."

Ông cụ Nguyễn lập tức tỉnh lại giống như bị dội cho một chậu nước lạnh: "..."

Quên mất còn chuyện này...

Bộ đồ uống trà bằng gốm Tử Sa bảo bối của mình!!!

Giờ phút này ông cụ Nguyễn rất muốn nói dối lương tâm rằng trà của Cố Dạng không ngon bằng trà của Nguyễn Sở, nhưng mà trước mặt nhiều người bề dưới như vậy, ông cụ vẫn phải giữ thể diện.

Chỉ có thể chờ mong rằng Cố Dạng quân tử không đoạt đồ tốt của người khác, nhưng mà Cố Dạng lại tỏ ra ngang nhiên thoải mái nói: "Trưởng lão ban thưởng, không thể khước từ! Ông ngoại, vậy cháu không khách sáo với ông nữa!"

Ông cụ Nguyễn: "..."

Không biết xấu hổ! Ai là ông ngoại cô? Cô cứ khước từ đi!

Ông cụ Nguyễn nhìn bộ đồ uống trà bảo bối của mình đã bị thua cược thì trái tim như đang rỉ máu, đau như chết cha chết mẹ, dường như chỉ trong nháy mắt đã già đi mười mấy tuổi.

Nguyễn Sở cũng biết đó là bộ đồ uống trà bảo bối của ông nội mình, nhất thời có chút tự trách.

Cố Dạng thì hoàn toàn yên tâm thoải mái, cô nhìn thấy sắc mặt của Nguyễn Sở thì ấm giọng an ủi: "Chị họ à, đừng tự trách mình, ông ngoại sao có thể tự trách chị được, muốn trách cũng là trách em quá mạnh."

Nguyễn Sở: "..."

Ông cụ Nguyễn trừng mắt nhìn Cố Dạng: "Cô cút đi, tôi không muốn nhìn thấy cô nữa."

"Vậy được rồi, cháu đi đây ạ." Cố Dạng ôm lấy bộ đồ uống trà bằng gốm Tử Sa đã được đóng gói, làm bộ đứng dậy.

"Đợi đã!" Mí mắt của ông cụ Nguyễn giật giật một cái, nhìn bộ đồ uống trà bằng ánh mắt lưu luyến không nỡ, yếu ớt nói: "Để cho tôi nhìn thêm lần nữa đã."

Cố Dạng thoải mái buông bộ đồ uống trà bằng gốm Tử Sa xuống, để ông cụ Nguyễn nhìn cho đủ, đồng thời quay người về phía Nguyễn Sở cúi đầu xuống và nói: "Chị họ, rất xin lỗi, trước đó là em đã sai, bây giờ em thật lòng xin lỗi chị."

Nguyễn Sở sững sờ, ông cụ đang lưu luyến ngắm bộ đồ uống trà bằng gốm Tử Sa cũng sững sờ, hai ông cháu đều nhìn về phía Cố Dạng bằng vẻ mặt kinh ngạc.

Phản ứng đầu tiên của Nguyễn Sở chính là : "Cô uống lộn thuốc à?"

Cố Dạng thật sự quá khác thường! Không những cãi nhau nghỉ chơi với Nguyễn Yên, còn khuyên bảo mình, xin lỗi mình!

Cố Dạng: "... Chắc là không đâu."

Ánh mắt Nguyễn Sở nhìn Cố Dạng cuối cùng thêm kỳ quái: "Không uống lộn thuốc mà cô cũng xin lỗi tôi sao?"

Cố Dạng mặt không đổi sắc: "Đại khái là ngã một phát đã chỉnh lại tam quan của em."

Nguyễn Sở: "..." Cái quái gì đang xảy ra vậy?

Nguyễn Sở không tiếp tục thắc mắc vì sao mà Cố Dạng lại bỗng nhiên xin lỗi mình, mà là lạnh lùng từ chối: "Tôi không chấp nhận lời xin lỗi của cô, cũng sẽ không tha thứ cho cô."

Cố Dạng gật đầu tỏ ra là đã hiểu. Tổn thương mà nguyên thân gây ra cho Nguyễn Sở là không thể nào vãn hồi, cũng không phải chỉ dựa vào một câu xin lỗi của cô mà Nguyễn Sở sẽ lựa chọn tha thứ cho cô.

Nguyễn Sở nhìn thấy ông nội đáng thương đang nhìn bộ đồ uống trà bằng gốm Tử Sa bằng ánh mắt âu yếm, cô ấy hơi mềm lòng, cắn răng nói với Cố Dạng: "Đương nhiên, nếu như cô lấy bộ đồ uống trà bằng gốm Tử Sa để nhận lỗi với tôi thì tôi sẽ cố mà tha thứ cho cô."

Thực ra thì sau khi Cố Dạng khuyên bảo và xin lỗi cô ấy, Nguyễn Sở đã không còn chán ghét Cố Dạng như trước nữa.

Cố Dạng tỏ vẻ mặt chân thành: "Thực ra thì chị họ không cần miễn cưỡng như vậy đâu."

Nguyễn Sở cười lạnh: "Không phải là cô thật lòng xin lỗi tôi sao? Ngay cả quà bồi lỗi mà cũng không nỡ, còn nói thật lòng cái gì?"

Cố Dạng tỏ vẻ khó xử do dự một lúc lâu rồi mới nói: "Em có thể đưa bộ đồ uống trà bằng gốm Tử Sa này cho chị họ, nhưng mà chị phải đồng ý với em một điều kiện."

Nguyễn Sở: "Chuyện gì?"

Cố Dạng: "Tham gia một chương trình truyền hình."

Nguyễn Sở ngạc nhiên nhìn Cố Dạng, cô ấy không thể nào ngờ rằng yêu cầu của Cố Dạng lại là bảo mình tham gia chương trình truyền hình, không đợi cô ấy hỏi là vì sao thì đã thấy Cố Dạng nhếch mày hỏi tiếp: "Sao thế, chị họ không dám tái xuất giới giải trí sao?"

Giọng nói dịu dàng của thiếu nữ mang theo sự khiêu khích.

Nguyễn Sở cứ như là mèo bị xù lông: "Ai nói tôi không dám! Tôi đồng ý!"

Thực ra sau khi nghe Cố Dạng ngầm ám chỉ khuyên nhủ thì cô ấy cũng đã quyết định sẽ tái xuất, quay lại giới giải trí, quyết định muốn để cho Nguyễn Yên và tên đàn ông cặn bã kia phải trả giá đắt, cho nên bây giờ lại nghe Cố Dạng khiêu khích thì cô ấy lập tức đồng ý luôn.

Cố Dạng hơi nhếch môi lên: "Vậy cứ quyết định như thế đi, chương trình truyền hình sẽ do em chọn."

Ám thị tâm lý của cô chỉ là tạm thời làm cho Nguyễn Sở tích cực, đợi đến khi cô ấy tĩnh lại thì sẽ trở lại nguyên trạng, bị cảm xúc bực bội phiền muộn bao phủ lần nữa.

Muốn chữa hết bệnh trầm cảm cho Nguyễn Sở thì còn cần thời gian nữa. Mà trong thời gian này thì Nguyễn Sở không thể ở lì trong nhà được, nếu không thì sẽ chỉ làm cho cảm xúc tiêu cực hơn mà thôi.

Cho nên cô mới thừa dịp lúc cảm xúc của Nguyễn Sở cũng coi như tích cực một chút thì đã dùng chiêu khích tướng, khích cô ấy tái xuất, chủ động đi ra khỏi bóng ma tâm lý.

Về phần bộ đồ uống trà bằng gốm Tử Sa kia thì chỉ là niềm vui ngoài ý muốn, để kế hoạch của cô càng thêm thuận lợi hơn mà thôi.

Mặc dù cô rất muốn yên tâm thoải mái mà nhận lấy bộ đồ uống trà kia, nhưng mà nhìn vẻ mặt si mê kia của ông cụ thì cô không khỏi nhớ đến ông nội trước khi cô xuyên sách, rốt cuộc thì cô cũng có chút mềm lòng.

Trước khi xuyên sách, ông nội của cô cũng là người mê trà, trà nghệ của cô đều là học được từ ông nội theo kiểu mưa dầm thấm đất.

Ông cụ Nguyễn nhìn chằm chằm Cố Dạng, ánh mắt có chút phức tạp.

Trên đường về nhà, Cố Dạng và Cố Cần ngồi ở hàng ghế phía sau.

Cố Cần uể oải dựa vào bên cạnh cửa sổ xe, mắt phượng híp híp, ném một tấm thẻ màu đen chữ vàng cho Cố Dạng.

Cố Dạng vừa vặn đón được, lúc nhìn thấy ba chữ rồng bay phượng múa - Cẩm Ương Hiên trên đó thì lập tức phản ứng được đây là thẻ hội viên của Cẩm Ương Hiên, vẻ mặt cô vui mừng, nói: "Cảm ơn chị gái!"

Cố Cần nhẹ nhàng 'ừ' một tiếng.

Bên ngoài cửa sổ trời mưa rất to, sau khi quay lại biệt thự thì quản gia và vệ sĩ che ô chạy đến đón bọn họ.

Cố Dạng mở cửa xe ra, người đứng ngoài cửa che ô đón cô là Phong Quyết. Trong màn mưa tối đen, dáng người gầy gò thẳng tắp của chàng thiếu niên cầm chiếc ô lớn màu đen che cho cô.

"Chị, cẩn thận đường trơn." Phong Quyết đưa tay ra đỡ Cố Dạng xuống xe, cây ô cũng nghiêng về phía cô, không để nước mưa hắt vào trên người cô.

Che cùng một chiếc ô với Phong Quyết thì cô mới phát hiện rằng, chàng thiếu niên gọi cô một tiếng 'chị' này lại cao hơn cô nửa cái đầu.

Mãi cho đến hai giờ sáng.

[Nguyễn Yên V: Tôi xin được xin lỗi em họ Cố Dạng ở đây. Là chị cố ý tặng mỹ phẩm dưỡng da có hàm lượng chì và thủy ngân vượt quá mức quy định cho em, rất xin lỗi @Dạng Dạng đều tốt V. ]

Bài Weibo này của Nguyễn Yên làm cho fan hâm mộ và các cư dân mạng đang online đêm khuya bị sốc ngang.

[Chị gái sao vậy?]

[Chắc là chị gái không cẩn thận thôi? Mặt em họ không sao chứ? Đừng tự trách mình. ]

[Đám fan hâm mộ mắt mù à? Chị gái của mấy người đã nói là 'cố ý' rồi, còn không cẩn thận nữa, thật sự là quá ngây thơ!]

[Tôi đã nói là Nguyễn Yên không phải là cái đồ tốt đẹp gì rồi mà! Thật đúng là ác độc! Trước đó cô ta vướng vào chuyện người thứ ba, là do em họ cô ta nói giúp cô ta đấy, thế mà bây giờ lại cố ý tặng mỹ phẩm mỹ phẩm dưỡng da có hàm lượng chì và thủy ngân vượt quá mức quy định cho người ta. Cái đấy dùng lâu thì hư da chỉ là chuyện nhỏ, nghiêm trọng thì sẽ bị trúng độc kim loại nặng và ung thư da đấy!]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play