Trực giác của động vật còn nhạy cảm hơn so với con người, cho dù vẻ bề ngoài của Phong Quyết có vẻ ôn hòa vô hại, nhưng Tiểu Tuyết lại vô thức đề phòng, cảnh giác mà nhìn cậu chằm chằm, gầm gừ với cậu.
Phong Quyết cười khẽ một tiếng, đưa tay xoa lên đầu nó, vuốt lông cho nó: "Phải ngoan nha."
Tiểu Tuyết lập tức không dám động đậy nữa.
Phong Quyết nắm lấy dây xích chó dắt nó về ổ chó, sau đó mở cho nó hai hộp đồ ăn đóng hộp.
Tiểu Tuyết kêu ngao ngao vài tiếng rồi ăn đồ ăn như hồ vồ mồi.
So với thức cho chó thì Tiểu Tuyết càng thích đồ ăn đóng hộp hơn, chỉ có điều là cho chó đồ ăn đóng hộp như đồ ăn vặt, sẽ không cho nó ăn quá nhiều.
Phong Quyết tiện thể đi rửa tay, sau đó vừa đi về phía phòng khách vừa dùng khăn giấy lau bàn tay thon dài của mình, lúc nhìn về phía Cố Dạng, trên mặt hiện vẻ dịu dàng, giọng nói mềm mại: "Chị, bây giờ có thể đi được chưa?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play