Hứa Huyên Nghiên xích lại gần Cố Dạng, nhìn cô từ trên xuống dưới, ánh mắt có chút phức tạp: "Cô, hôm nay cô không uống lộn thuốc đấy chứ? Vậy mà cô lại giúp Cố Cần??"
Cố Dạng ưu nhã trợn mắt một cái: "Tôi không giúp chị gái tôi thì chẳng lẽ lại giúp cô?"
Hứa Huyên Nghiên: "..." Tuy rằng là thế, nhưng mà không phải là bọn họ nên tạm thời liên thủ để đối phó với Cố Cần trước sao?
Cố Dạng: "Nói đi, cô muốn so tài chơi piano với tôi như thế nào?"
Hứa Huyên Nghiên lùi lại nửa bước. Không, cô ta không muốn so tài với Cố Dạng. Khả năng chơi piano của cô ta chỉ ở mức trung bình khá trong giới hào môn ở Cẩm Thành thôi, dùng để bắt nạt cái đồ nhà quê Cố Cần này thì dư sức, nhưng mà nếu lấy nó để khiêu chiến với Cố Dạng thì chính là tự rước lấy nhục.
"Ai muốn so tài với cô chứ!" Hứa Huyên Nghiên quay đầu lại.
Cô ta đã so tài với Cố Dạng từ nhỏ đến lớn, đương nhiên cô ta biết piano là ưu thế của Cố Dạng, cô ta cũng không ngốc, biết rõ là mình kém hơn rồi mà còn phải lấy cứng đối cứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT