Hạ Quất tỉnh lại lúc sáng sớm.
Tàu đã đi vào thành phố Delingha (Haixi Mông cổ, Tây Tạng). Ngoài cửa sổ là sa mạc mênh mông cùng ánh mặt trời trong trẻo chiếu sáng toàn bộ khoang tàu.
Cô ngồi dậy, giường đối diện đã không còn ai.
Hạ Quất không nhìn thấy balo của anh, không biết anh đã xuống tàu hay rồi đã trở lại vị trí ban đầu của mình. Cô lấy di động ra, nhìn Wechat của anh, trầm mặc một lúc, cuối cùng không hỏi gì cả. Dù thế nào đi nữa thì dường như không có gì khác nhau cả.
Cô và anh chỉ là những người xa lạ gặp gỡ, nếu như không phải vì hai người đàn ông kia thì cuộc sống của họ căn bản sẽ không có bất kỳ điểm giao nhau nào.
Như vậy cũng tốt.
Cô nhanh chóng đi dép vào và xuống giường.
Bởi vì đã dùng bình oxy nên bây giờ cô không còn bị phản ứng cao nguyên nữa. Cô cầm bàn chải đánh răng dùng một lần và khăn mặt đi về phía phòng rửa mặt.
Không biết có phải do ảo giác của cô không mà cô cảm thấy khoang xe này vô cùng yên tĩnh. Tất cả mọi người đều không thích nói chuyện hay đi lại, hoàn toàn đối lập với sự náo nhiệt ở bên Lý Viên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT