Hạ Quất nhìn anh, muốn nói lại thôi, không nhúc nhích.
Anh cúi đầu, phủi bụi trên người mình, chắc là lúc bọn họ giãy dụa vô tình cọ vào người anh, nhưng rõ ràng cô đã hiểu lầm, nên anh dịu dàng giải thích: “Tôi không sao.”
Anh càng dịu dàng, Hạ Quất càng cho rằng anh đang giả vờ để an ủi cô.
Hạ Quất chưa bao giờ nghĩ đến việc đặt mình vào nguy hiểm. Cô biết mình nên vạch rõ giới hạn với anh và im lặng trước mọi chuyện về anh. Nhưng lúc này cô bỗng vô cùng kiên quyết, nhìn anh thật chăm chú rồi hô lên với viên cảnh sát đang chuẩn bị rời đi: “Cảnh sát, tôi...”
Khoang xe ồn ào đột nhiên yên tĩnh lại.
Tất cả mọi người đang chuẩn bị rời đi đều dừng bước, nhìn về phía cô.
Hai mắt Hạ Quất hơi đỏ lên, nhưng vẻ mặt cô vẫn kiên định dũng cảm như cũ. Ôn Thư Nghiêu nhanh chóng nhận ra cô muốn làm gì. Anh ôm mặt cô xoay qua, đặt ngón cái phủ lên môi cô.
Trong đôi mắt thâm thúy đó có một loại cảm xúc cô không hiểu.
Hạ Quất thắc mắc: “Cậu không muốn bắt bọn họ lại à?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT