Tần Du nhíu mày: "Đám trẻ con này còn chưa được mười tuổi đúng không?"
"Đúng vậy! Mấy đứa này còn nhỏ, không làm được việc khác, chỉ có thể nhặt nhạnh."
Tần Du thấy vẻ mặt Tống Thư Ngạn tựa như lơ đãng. Cô tiếp tục đi vào phía trong, bên trong là nơi kéo sợi thô, Tần Du thấy rất nhiều cô bé gầy gò nhỏ yếu, chắc chỉ lớn bằng Ni Nhi ở nhà.
Mặt mày Tần Du ngày càng nặng nề. Có thể hoàn cảnh ở nhà máy Hưng Hoa không được tốt lắm, nhưng công nhân làm việc nơi đó đều là người trưởng thành, vậy mà chỗ này lại có nhiều trẻ em như thế ư?
Quản lý bên trong hỗn loạn, mặt đất phủ một tầng như lông măng trắng bay phất phơ. Tần Du rất muốn hỏi, nếu hít số sợi bông này vào phổi thì không ảnh hưởng đến sức khỏe à?
Tiếp tục vào bên trong, các cô bé nhanh chóng qua lại, ánh mắt chỉ có chết lặng nhìn máy móc. Josh đi gần nói cho Tần Du nghe quy trình dệt. Tần Du thân là nhân viên quản lý cao cấp đứng đầu một hệ thống sản xuất, hiện tại chỉ muốn chửi bậy không thôi. Trình độ quản lý thế này còn có thể kiếm lời cơ à? Chẳng trách vải dệt sản xuất ra tới không bằng xưởng vải của Nhật Bản.
Trong tiếng máy móc ồn ào, một cô bé khoảng mười một, mười hai tuổi đang ngủ gà ngủ gật ngay bên cạnh suốt sợi vô cùng nguy hiểm, dễ dàng xảy ra tai nạn lao động. Tần Du vội vàng đi tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play