Phó Gia Ninh bật phắt dậy, đưa tờ báo trong tay cho mẹ: "Tức chết con rồi, Hồ Tứ này phát biểu linh tinh gì thế?"
Phó thái thái cầm báo, thấy ngón tay nõn nà như ngọc của Phó Gia Ninh chỉ vào một bài bình luận tiêu đề "Phụ nữ không thể mượn danh nghĩa tự do khơi mào lối sống thiếu tự trọng".
Ngòi bút viết bài cực kỳ sắc bén, chỉ ra rằng kỹ nữ và thê thiếp còn tồn tại trong xã hội đều là tập tục xấu phong kiến, tại thời đại mới này, nam nữ cần bình đẳng và vân vân.
Những luận điểm này đều vô cùng chính xác, nhưng nửa đoạn sau lại quay ngoắt, nêu ví dụ một kỳ nữ tên Dư Mỹ Nhan. Cô gái này vốn là con gái nhà giàu, vô cùng xinh đẹp, lại không có tự trọng, hành vi đời thường phóng đãng, lưu luyến vũ trường, tiệc rượu, sòng bạc, lại biết tiếng nước ngoài, ăn thông cả người ngoại quốc lẫn người Hoa. Cô gái này còn viết một quyển danh tác có một không hai tên là "Thư tình tân thời", bên trong liệt kê chuyện không thể nói của cô ta với ba nghìn người đàn ông. Mấy hôm trước đã nhảy xuống biển tự sát.
Tác giả thấy tin Dư Mỹ Nhan nhảy xuống biển thì thổn thức không thôi, cảm thán cô gái này vốn có tài văn chương, vì sao phải lựa chọn một cuộc đời như thế? Sau đó vạch trần xã hội hiện tại có đủ loại phái nữ tương tự Dư Mỹ Nhan, được học hành đàng hoàng lại không biết tự trọng, không dùng tài hoa lên con đường chính đạo, lại chỉ biết dùng vẻ ngoài làm mồi dụ, lượn lờ xen lẫn các công tử nhà giàu có, dùng sắc đẹp đổi lấy ích lợi. Đây chẳng lẽ còn không phải một kiểu bán đứng bản thân khác hay sao?
"Ngay cả Dư Tú Thanh cũng nhìn ra người cô ta chỉ trích chính là chị Tần. Vừa biết nói tiếng Anh lại biết tiếng Đức, còn chạy qua lại giữa hai vị quý công tử nhà giàu. Biết rõ một vị trong đó đã có vợ còn không biết xấu hổ mà dính lấy người ta." Phó Gia Ninh tức giận đến mức quỳ gối trên sô pha: "Thôi cho con xin đi, vũ hội còn chưa cử hành, anh con cũng chưa chính thức xem mặt cô ta đâu, cô ta đã coi mình như Nhị thiếu phu nhân nhà họ Phó ta rồi à? Lại còn dùng ngòi bút đăng lên báo phê phán, chỉ trích nữa chứ. Đừng nói chị Tần không hề lả lơi giữa anh trai con với anh Thư Ngạn, kể cả có chăng nữa thì sao chỉ mắng mỗi chị ấy chứ? Sao không mắng cả anh Thư Ngạn vào ấy? Rõ ràng chính anh Thư Ngạn không màng việc bản thân đã kết hôn, còn điên cuồng theo đuổi chị cơ mà?"
Phó thái thái vốn ôm một bụng tức, lúc này càng bùng nổ: "Không thèm tham gia vũ hội kia nữa. Cần gì biết mặt mũi ông nào, chúng ta không nể mặt đấy. Thứ ngu dốt thế này cũng xứng tự xưng là xuất thân thư hương dòng dõi á? Cánh cửa thư hương dòng dõi thấp lè tè như thế từ hồi nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT