Lục Xuân Mai không vui, lén đá Trần Tường. Trần Tường không để ý đến cô ta, tiếp tục nói: “Ở thành phố không tiện xay gạo, đến lúc đó con xay xong rồi mang qua cho cha mẹ. Mua bột mì ở ngoài không ngon bằng gạo mình tự xay, cũng để cho Đại Bảo, Tiểu Bảo đổi khẩu vị.”
Trần Tường nhất định phải cho, Trần Trung Hòa và Điền Tú Chi cũng theo ý hắn, nghĩ rằng về sau sẽ thêm trợ cấp cho con cả. Họ không muốn để con cả thiệt thòi.
Họ cũng đưa chìa khóa nhà cho Trần Tường, bảo hắn thường xuyên đến mở cửa mở cửa sổ để nhà thông thoáng.
Trần Tường và Lục Xuân Mai về nhà, Lục Xuân Mai liền trách móc Trần Tường: “Sao anh không bàn bạc với tôi một chút mà tự mình quyết định giao cho mẹ 200 cân lúa mì?”
Trần Tường ngạc nhiên nói: “Tôi có nói thì cô cũng không đồng ý.”
Lục Xuân Mai nói: “Cặp vợ chồng nhà lão nhị bây giờ một tháng kiếm được bao nhiêu tiền. Chưa nói những cái khác, riêng Đinh Nhan, tôi thấy cô ta ít nhất cũng có hơn vạn khối tiết kiệm. Mẹ vào huyện cũng muốn mở tiệm may, một tháng chắc chắn cũng kiếm được không ít tiền. Họ dư giả, cũng chưa chắc đã thiếu chút lương thực này. Anh còn cứ nhất định phải cho họ, anh có nghĩ tới nhà mình không? Vất vả làm việc một năm, cuối cùng chỉ còn lại 300 cân lúa mì, vậy chúng ta được gì…”
Trần Tường: “Vậy thì chúng ta còn lại ngô và đậu nành cũng không thiếu đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play