Trong ba người, cũng chỉ có một người là Võ Tiên Cảnh giới hai, còn hai người

còn lại đều là cảnh giới Động Huyền, Võ Tiên Cảnh nhất cảnh.

Cái chính là ở thân phận của Trương Tam Phong.

Đạo Môn!

Bất luận là ở thượng giới hay hạ giới, thế lực của Đạo Môn đều không thể khiến

người ta coi thường.

Mấy gã Đạo Môn thoạt nhìn đều không màng danh lợi, thế nhưng không ai

muốn dễ dàng chọc vào.

Cho dù bây giờ trong lòng ba người cực kỳ không cam lòng, cũng chỉ có thể bất

đắc dĩ rời đi.

Thấy ba người rời khỏi, Lâm Mang không đuổi theo.

Bởi vì hắn rất rõ ràng, những người này tuyệt đối sẽ không từ bỏ như vậy.

Lâm Mang lấy ra một viên đan dược bỏ vào miệng, quay đầu liếc Trương Tam

Phong một cái.

Trận chiến vừa rồi, hắn cũng tiêu hao không ít, nếu lúc thể lực sung sức, tuyệt

đối sẽ không cho ba người này rời đi.

Dù sao thì lần này hắn đến đây chỉ để lấy ngọc bội và Kiếm Sơn.

Bây giờ mục đích của hắn cũng đã đạt được.

Được một lúc lâu, linh lực cuồng bạo trên trời hạ trên mặt đất mới dần dần bình

ổn, khí tức trên người Trương Tam Phong lặng lẽ thu liễm.

Lâm Mang cười nói: "Chúc mừng Trương chân nhân rồi."

Trương Tam Phong có thể bước vào cảnh giới Quy chân, đối với hắn mà nói

cũng là một chuyện tốt.

Trương Tam Phong cười nói, tâm tình rõ ràng rất tốt.

Mấy ngày nay, mắt thấy tu vi của Lâm Mang tiến bộ vùn vụt, trong lòng sao hắn

lại không nảy sinh cảm giác cấp bách.

Trương Tam Phong cảm khái nói: "Bây giờ ta rốt cuộc cũng biết vì sao vị Viên

quốc sư đó lại thích bản nguyên của thiên địa đến vậy."

Hắn có thể tiến cảnh nhanh như vậy, ngoài bản thân có thiên phú, nguyên nhân

lớn hơn nữa chính là bản nguyên thiên địa.

Dù sao cũng là lực lượng then chốt nhất của thiên địa, lại càng là nơi ra đời của

quy tắc thiên địa, cho dù chỉ một chút, công hiệu cũng cực kỳ phi phàm.

Nghỉ ngơi một lát, Lâm Mang nói với giọng trầm thấp: "Đi thôi, đến Tây Vực

Đại Trí Thiền Tự."

Trương Tam Phong kinh ngạc nói: "Bây giờ còn đến Đại Trí Thiền Tự làm gì

nữa, ngọc bội đã đến tay rồi."

Trong mắt Lâm Mang lóe lên một tia lạnh lẽo, cười lạnh nói: "Kể từ sau này,

thượng giới, diệt Phật!"

Kể từ khi có tin tức về sự diệt vong của Kiếm Sơn lan truyền, thế giới võ lâm vô

cùng náo động.

Những người đầu tiên có được tin tức này là các môn phái võ lâm thuộc Trung

Vực.

Vì lần này Lâm Mang và Trương Tam Phong đều đi một mình, hành động

nhanh chóng, nên mãi đến khi Kiếm Sơn sụp đổ, cả hai đã rời đi thì tin tức này

mới được lan truyền đi.

Khi tin tức này bày ra trước mắt mọi người, suýt chút nữa đã lật đổ toàn bộ

giang hồ.

Ngoài vẻ khiếp sợ, mọi người không biết nói gì hơn.

Là thánh địa Kiếm Đạo của Trung Vực, vị trí của Kiếm Sơn trong giang hồ

không cần phải bàn cãi, thậm chí còn có vị trí vô cùng tôn quý trong lòng kiếm

khách thiên hạ.

Không ai ngờ được rằng một Kiếm Sơn đường đường chính chính ở Trung Vực,

lại có thể sụp đổ dưới tay Lâm Mang của Đông Vực, tin tức này thật quá chấn

động.

Nhiều người trong giang hồ không biết rõ thân phận thực sự của Lâm Mang,

trong mắt họ, Lâm Mang chỉ là một ngôi sao mới nổi trong giang hồ.

Dù trước đây từng lập nên chiến công hiển hách thế nào, thì mọi người cũng

chưa từng nghĩ rằng Lâm Mang có khả năng hủy diệt Kiếm Sơn.

Trong giang hồ có không ít người đạt cảnh giới Võ Tiên, nhưng phải nói là cứ

mấy ngàn năm nay, Lâm Mang là người đầu tiên có thể hủy diệt Kiếm Sơn.

Dù sao thì Lâm Mang mới nổi lên trong thế giới võ lâm khoảng hai năm gần

đây, có thể hủy diệt Kiếm Sơn thì ngay cả nhiều thế lực lâu đời cũng không làm

được.

Mọi người không tin thì không tin, nhưng sự thật là chuyện này đã xảy ra rồi.

Chỉ là mọi người không hiểu, rốt cuộc Lâm Mang đã làm như thế nào.

Kể từ khi Kiếm Sơn diệt vong, toàn bộ đệ tử Kiếm Sơn không một ai may mắn

sống sót, những người biết rõ sự thật chỉ có ba người Võ Tiên đã rời đi, mà bản

thân họ đương nhiên cũng không thể công khai loan tin này đi khắp nơi.

Nếu thực sự nói ra, thì thân phận của bọn họ cũng sẽ bị bại lộ.

Tất cả mọi người đều nhận ra rằng, thời gian tới giang hồ sẽ không còn yên bình

nữa.

Giờ thì toàn bộ giang hồ tràn ngập khí thế mưa gió sắp đến.

Điểm then chốt ở đây là, hành động của Lâm Mang được coi là đã chạm tới giới

hạn của các môn phái Trung Vực.

Ai cũng biết rằng Lâm Mang là người Đông Vực, còn Kiếm Sơn thuộc Trung

Vực, hiện tại Lâm Mang đích thân tiêu diệt Kiếm Sơn của Trung Vực, chẳng

khác nào là đang tát vào mặt các môn phái Trung Vực.

Đông Vực rốt cuộc muốn làm gì?

Gây ra cuộc tàn sát đẫm máu ở hai vực, để chiếm lấy Trung Vực sao?

Mặc dù Ngũ Vực có xảy ra xung đột, nhưng kể từ sau sự kiện trời sập, thì

chuyện như thế này chưa bao giờ xảy ra.

Nỗi lo lắng của mọi người không phải không có lý do, những năm gần đây trời

sập sụp ngày càng nghiêm trọng, những nơi gánh chịu hậu quả nặng nề nhất là

Tứ Vực nằm ở ngoại ô Trung Vực.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play