1


Tháng thứ ba kể từ khi Bùi Dục Tu đăng cơ, ta được phong làm Hoàng hậu. Không phải vì hắn có tình cảm gì với ta, mà là vì hai lý do khác.


Thứ nhất, ta xuất thân danh giá, là khuê nữ được khen ngợi khắp kinh thành, có thể đảm đương trọng trách.


Thứ hai, mặc dù mất ba tháng trời nhưng  Bùi Dục Tu cũng không thể thuyết phục triều thần lập để lập người trong lòng làm hậu, nên đành phải lùi một bước.

Ngày ấy tiến cung đúng vào tiết lập xuân, là thời điểm đẹp nhất trong năm. Nhưng trong đời ta, đây lại là khoảng thời gian tồi tệ nhất.


Người đời chỉ biết đến câu chuyện phượng hoàng bay lên cành cao.
Nhưng đâu ai hay, thà rằng làm chim sẻ bay lượn tự do trên bầu trời, còn hơn là làm phượng hoàng bị nhốt trong lồng kín.

Đêm tân hôn, Bùi Dục Tu bước vào phòng trong tình trạng uống say túy lúy.
Ánh mắt hắn sâu thẳm, cảnh cáo ta:


"Ngươi đã là hoàng hậu, từ nay phải giữ bổn phận của một hoàng hậu cho tốt."


"Tấm chân tình của trẫm đã dành trọn cho Ương Ương, điều duy nhất trẫm có thể cho ngươi là địa vị cao quý này."

Trong lòng vẫn luôn nghĩ về người khác, nên dù uống cạn rượu cũng không thể cho ta một đêm tân hôn đúng nghĩa.


Nói xong, hắn chẳng buồn liếc mắt nhìn ta, cũng không hề tháo chiếc quạt trong tay ta xuống đã lảo đảo rời khỏi Phượng Nghi cung.

Nghe nói, hắn đã đứng suốt đêm trước cửa Khiêm Gia cung của quý phi.


Đầu xuân hay mưa, dù đôi giày ướt sũng ướt, long bào cũng đẫm nước, hắn vẫn không chịu rời đi.


Bên trong cung Khiêm Gia cung, ánh nến sáng rực, thấp thoáng truyền ra tiếng nức nở khe khẽ.

Cuối cùng, quý phi chân trần chạy ra, lao vào vòng tay hoàng đế:


"A Tu, ta cứ nghĩ... trái tim chàng đã không còn có ta nữa."


"Ương Ương ngốc. Trái tim trẫm chỉ có nàng, một đời một kiếp, không bao giờ phụ nàng.”

Nếu ta là người ngoài cuộc, chắc chắn sẽ cảm động rơi lệ trước tình yêu chân thành của bọn họ.


Nhưng ta lại là người trong cuộc, là kẻ thừa thãi trong vở kịch này, chỉ thấy nghẹn ứ trong lòng.


Nếu đã ân ái mặn nồng đến thế, sao lại lôi kéo ta vào làm gì?

2


Ta làm theo lời hoàng đế, nghiêm chỉnh thực hiện bổn phận của một hoàng hậu.
Dĩ nhiên, trong hậu cung ngoài quý phi mà Bùi Dục Tu để trong lòng và ta ra, vẫn còn có những phi tần khác.


Để củng cố quyền lực, việc đưa nữ nhi của các trọng thần vào cung là điều không thể tránh khỏi.

Dù Bùi Dục Tu yêu Lý Ương Ương đến mức nào, hắn cũng không thể vì nàng mà giữ lời hứa một đời một kiếp một đôi người, ít nhất là không thể làm vậy trên danh nghĩa.


Nhưng các nàng ấy cũng giống ta, đều chỉ là những bình hoa để trưng bày, bên trong cắm những cành hoa đã khô héo.

Đức phi giống như bông thược dược kiêu hãnh cao quý.


Thục phi giống như hoa mai cứng cỏi lại  rực rỡ.


Nhưng chẳng còn là vẻ đẹp khi đang độ nở rộ, mà đã thêm phần tiều tụy.

Đức phi uể oải chống cằm, ném quân bài xuống bàn:


"Thiếu một người, tên cẩu Hoàng đế này sao không nạp thêm một phi tần nữa chứ?"


Thục phi đang lật sách, nàng che miệng bật cười:


"Ngươi nhỏ giọng chút đi, lời đại nghịch bất đạo thế này đừng để ai nghe thấy."

Đức phi bĩu môi rồi quay sang nhìn Thải Thanh:


"Thải Thanh, ngươi lại chơi với bọn ta đi."


Thải Thanh đang mài chuyên tâm mài mực cho ta, thoáng khựng lại, vẻ mặt lộ rõ sầu oán:


"Đức phi nương nương, tiền tiêu hằng tháng của nô tỳ đều thua hết vào tay người rồi."

Ý tứ rất rõ ràng: bất lực, không giúp được.

Ta đọc xong ý chỉ, tiện tay đóng phượng ấn, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn các nàng:


"Đức phi đừng vội, rất nhanh thôi sẽ không thiếu người nữa đâu."

Đức phi và Thục phi liếc nhìn nhau, bước tới bên ta, nhìn lướt qua nội dung thánh chỉ.


Đức phi vỗ mạnh tay xuống bàn, mắng Bùi Dục Tu:


"Đúng là một cẩu hoàng đế, ngay cả tiểu nữ nhi của Lục gia cũng không tha! Con bé mới mười lăm tuổi!"

Thục phi len lén nhìn ta, dè dặt nói:
"Nếu thần thiếp nhớ không nhầm, công tử của Lục gia từng có hôn ước với nương nương..."

Ta gấp lại thánh chỉ, đưa cho Thải Thanh, nhẹ giọng nói:


"Đó là chuyện đã qua rồi."

Từ lúc thánh chỉ phong hậu được đưa đến phủ Thừa tướng, tất cả chỉ có thể là trở thành quá khứ. Chuyện cũ không thể truy cầu, có truy cũng chẳng thể quay lại.

Ta và Lục Tứ, chỉ có thể nói là duyên phận mỏng manh như hoa trong gương, như trăng dưới nước.

Khi thánh chỉ tới phủ Trung Nghĩa hầu, kiệu hoa lại giống hệt như năm xưa rước ta vào cung, giam Lục Nguyên vào chiếc lồng vàng son này.


Bùi Dục Tu giữ đúng lời hứa với Lý Ương Ương một đời một kiếp, dĩ nhiên không bước chân vào cung Vị Ương của Lục Nguyên, chỉ ban cho nàng vị phần Hiền phi để an ủi.

Hiền phi trẻ tuổi tới Phượng Nghi cung thỉnh an, đôi mắt sưng đỏ như quả hạch đào.

.
Đức phi thẳng thắn đặt quân bài vào trong tay Hiền phi:


"Hiền muội, đừng khóc nữa. Nam nhân chỉ là thứ để chơi đùa thôi, không có cũng chẳng sao, chúng ta còn có trò vui hơn cơ mà."


"Đây này, đánh bài lá thiếu một người, đang chờ muội đấy."

Có lẽ chưa từng thấy một tiểu thư khuê các nào như vậy, Hiền phi đến nức nở cũng quên, chỉ đứng đó nhìn Đức phi một cách ngây ngốc.

.
Không biết Đức phi có nên làm thầy dạy  không, bởi chỉ trong chốc lát, nàng đã dạy Hiền phi cách chơi bài lá một cách thuần thục.

Ta bận đến mức không ngơi tay, vừa phải xem xét sổ sách chi tiêu trong cung, vừa phải quản lý hậu cung, lại phải lo liệu quà cáp cho các gia đình quan viên khi có hỷ sự.

Thấy ta cau mày, Thục phi bước tới. Không hổ là cháu gái của thái phó, nàng chỉ liếc qua cũng nhận ra điều bất thường trong sổ sách:


"Khoản chi trong cung này, một phần ba dành cho... Khiêm Gia cung."

Bùi Dục Tu không phải người lo chuyện cơm áo, giờ mới đăng cơ một năm mà chi tiêu đã gần gấp đôi những năm trước.

Đức phi nghe vậy thì không nhịn được cười:


"Cả hậu cung này ai mà chẳng biết Hoàng đế sủng ái Quý phi, đến cả chân đèn trong cung Khiêm Gia cung cũng được đúc từ vàng."

Nhìn số tiền còn lại trong ngân sách, ta chỉ biết thở dài:


"Chỉ sợ hôm nay ta không chơi bài được rồi, phải đến Càn An cung một chuyến."

Hiền phi định cáo lui thì bị Đức phi kéo lại:


"Không sao, bọn ta đợi."

Cũng đúng, ngày tháng trong cung dài lê thê, luôn cần tìm chút thú vui, nếu không những ngày tẻ nhạt này biết bao giờ mới qua được?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play