Cân nhắc một lúc, Đường Ninh mới nói: “Vậy đi, lát nữa ta cùng ca ca ra ngoài nghe xem bọn họ nói gì, nếu có thể, ta sẽ cùng ca ca và Đại Tráng đi với ngươi một chuyến.”
Đỗ Xuân Nguyệt im lặng gật đầu, vẫn chưa dám đề nghị Đường Ninh cho nàng ấy đi cùng.
Giang thị nhìn thấy, càng thêm hài lòng.
Đường Ninh không nghĩ nhiều, nằm xuống chợp mắt, tâm tư lại lan tràn. Vào thành mất ba lượng bạc, bán táo đen kiwi kiếm được một hai ba phần tiền, lại phải bán thêm thứ gì đó mới thành, bằng không số tiền này sẽ không đủ dùng.
Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là bán táo là thực tế nhất. Nơi này gần kinh thành, không thiếu người có tiền. Lần trước người kia không phải đã nói, ở kinh thành một quả táo có giá trị mấy trăm văn, mà đó là trước đây, bây giờ thiên hạ đại loạn, không phải chiến tranh thì cũng là thiên tai, giá táo chắc chắn sẽ càng cao. Nàng cũng không cần bán nhiều loại quý, một quả bán 180 văn hay 200 văn, chắc chắn sẽ cung không đủ cầu.
Tuy nhiên, việc này phải đợi đến tối mới có thể thực hiện. Cân nhắc một hồi, Đường Ninh mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.
Lại một lần nữa tỉnh lại đã là lúc xế chiều, Giang thị cầm cái rổ đựng bánh bột ngô đặt bên cạnh nàng, xoa đầu tóc thấp giọng nói: “Ăn một chút gì lót dạ, tối nay còn có thể ngủ một giấc ngon.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT