Trong tình cảnh “nước sôi lửa bỏng” này, Đường Ninh cuối cùng cũng xác nhận Giang Khôn đã làm được vài món ăn, khiến mọi người vô cùng cảm động, hận không thể tiến lên ôm Giang Khôn gọi tổ tông.
Cũng vào lúc này, lệnh cấm đánh bắt hải sản được dỡ bỏ.
Nhận được tin tức, Đường Ninh như chim sổ lồng, kêu một tiếng rồi lao về phía trước, ai đến cũng không thể ngăn cản nàng xuống biển.
Giang thị ở phía sau cố gắng đuổi theo cũng không thể bắt kịp gót chân nàng, tức giận chống nạnh mắng to, một người phụ nhân hiền thục đức lại bị ép buộc thành người đàn bà đanh đá.
Hồng thị nhìn thấy mà không đành lòng, đi ra khuyên nhủ: “Ngươi so đo gì với con bé! Xem nó sợ đến mức chạy trốn nhanh hơn cả thỏ.”
Giang thị thật sự oan ức đến mức không thể khóc nổi, “Ta còn không phải là muốn cho nó ở nhà nghỉ ngơi hai ngày rồi đi may áo cưới sao! Nếu như ngày xuất giá mà không có áo cưới, tuyệt đối sẽ bị người ta cười chê!”
Ở Giang Nam, các cô nương khi xuất giá, áo cưới đều được may vá từ ba tháng đến nửa năm trước, của hồi môn cũng được chuẩn bị từ sớm, có thể nói là vô cùng cẩn trọng và tỉ mỉ. Họ từ Tây Bắc đến đây, không có nhiều quy củ như vậy, nhiều nhất chỉ là tự làm cho mình một chiếc váy màu đỏ thẫm, miễn là vui vẻ là được, cũng không cần thêu hoa thêu thùa, hai ba ngàylà có thể hoàn thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play