Mỗi khu vực đều có sản phẩm đặc trưng riêng, bọn họ nhìn chằm chằm vào đảo Đài Loan không phải một sớm một chiều, tự nhiên nhận ra được đồ vật nơi đó.
Trần sư gia cau mày nói: “Đại nhân, những tên hải tặc này đã phát triển thế lực đến Giang Nam sao?”
Nếu đúng như vậy, chỉ e rằng tình hình sẽ càng thêm nghiêm trọng.
Đỗ Bách Lương đương nhiên biết tình hình này, cũng nhíu mày suy nghĩ sâu sắc, sau một lúc lâu mới thở dài nói: “Ngày mai phái người đến an trí Đường gia, tiện thể hỏi thăm tình hình của bọn hải tặc kia, phải cẩn thận tỉ mỉ!”
Trong thiên viện, mọi người đang lo lắng cho tương lai, mặc dù Tri phủ đại nhân đối xử tử tế, nhưng họ vẫn lo lắng bất an, luôn cảm thấy sự đối xử này giống như bữa cơm cuối cùng của tử tù, hừng đông ngày mai chính là ngày chết của họ.
Từng người ôm nhau, nức nở khóc thút thít, than vãn, chỉ mong sao đêm tối nhanh chóng trôi qua, chỉ có mấy đứa trẻ và Đường Ninh ngủ ngon lành.
Bọn nhỏ cũng thôi, Đường Ninh lớn như vậy cũng vậy vô tâm vô phổi, khiến Giang thị mấy người cạn lời, nhưng bà cũng không có tâm tư đi nói Đường Ninh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play