Đường Ninh trong lòng buồn cười, “Sao có thể! Chúng ta hiện tại ở vùng duyên hải, chắc chắn ở bên kia làng chài. Nếu muốn vào thành trấn, trước tiên phải đi qua làng chài. Muội lo lắng đi theo con đường phía trước sẽ gặp rắc rối không cần thiết, mới cho các ngươi đi dọc theo bờ biển. Nếu có thể đi đến cửa biển thì tốt nhất.”
Thu Cảnh Minh phụ họa nói: “A Ninh nói không sai, nơi này cho ta cảm giác rất kỳ quái. Người ta nói Lĩnh Nam là vùng hoang dã, theo ấn tượng của chúng ta nơi này hẳn là rất nghèo. Nhưng ngày hôm qua vào làng chài không phải như vậy, ít nhất con đường ở đó cho ta cảm giác bí ẩn và tráng lệ, rất chú trọng.
Thôn trưởng nói nơi này hải tặc hoành hành, nhưng thôn của họ có thể tồn tại ở đây nhiều năm, tuyệt đối không đơn giản như vẻ ngoài. Nghĩ đến tình hình của thôn khác cũng không sai biệt lắm.”
Thu Cảnh Minh còn có một điều chưa nói, đó là nhà cửa trong làng chài này đều là nhà ngói, hơn rất nhiều địa phương khác.
Đường Chính nghe vậy, lập tức gác lại suy nghĩ của mình.
Cả đoàn đi từ sáng đến chiều tối, cuối cùng trước khi mặt trời lặn đã bước vào phạm vi cửa biển, cũng được nhìn tận mắt cảnh ra biển đánh cá.
Xa xa những chiếc thuyền đánh cá to lớn đang hoạt động, lưới đánh cá của họ cũng lớn quá mức, nhìn rất đồ sộ. Trong khu vực ven biển, những chiếc thuyền đánh cá lớn nhỏ san sát nhau, hầu hết đều đang chuẩn bị xuống biển, mọi người phân công hợp tác, ai làm việc nấy, phối hợp ăn ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT