Kết quả này tốt hơn nhiều so với dự đoán của Quách Lý trưởng, ông lão liền tươi cười hỏi tiếp: “Người thì có ai gặp chuyện gì không?”
Đường Tuấn Sinh lắc đầu, “Không nghe nói có ai mất tích, khi nước mưa bắt đầu tràn vào nhà, thôn dân đã kết bạn nhau lên núi, chỉ có một đôi phu thê không kịp chạy trốn, sau khi nước rút muốn chạy lại không được, may mắn gặp được con gái nhà ta, được cứu về nhà, sau khi lũ lụt rút họ còn ở nhà ta mấy ngày, sau đó nữ nhân liên lạc với ca ca nhà mẹ đẻ, mang theo con đi rồi!”
“Thì ra là vậy!” Quách Lý trưởng vuốt chòm râu, vẻ mặt tươi cười, hài lòng gật đầu nói: “Các ngươi cũng không dễ dàng, trong chốc lát hãy nói cho ta nghe về tình hình ở thôn Bình Nguyên trong thời gian qua, ta cũng sẽ khen thưởng cho các ngươi.”
Đường Tuấn Sinh cảm thấy thụ sủng nhược kinh, liên tục lắc đầu: “Quê hương bản quán, giúp đỡ lẫn nhau là chuyện đương nhiên.”
Sau đó, Đường Tuấn Sinh cẩn thận kể cho Quách Lý trưởng nghe về việc Đường Ninh đã làm gì trong khoảng thời gian qua, như thế nào giúp mọi người vượt qua cửa ải khó khăn.
Quách Lý trưởng nghe xong tin tức, lúc này mới vừa lòng mà rời đi.
Từ thôn Bình Nguyên trở về, Quách Lý trưởng bất chấp trời đã tối, vẫn bắt người đánh xe đưa ông lão đến huyện nha.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT