Trước đây, Đỗ Bách Lương đã từng chỉ trích hoàng đế tu sửa sơn trang tránh nóng tốn kém tiền của, lại ngầm trách móc Khâu Thừa tướng và đám người lục đục trong triều không làm việc, vì tư lợi cá nhân mà khiến Đại Chu gặp bất lợi. Chuyện đó đã đắc tội với một đám quyền quý, trực tiếp bị biếm đi thôn Bình Nguyên.
Khâu Thừa tướng vốn dĩ muốn mượn tay bọn người Viên Diệu Khôn để định tội Đỗ Bách Lương nhưng không ngờ rằng Binh Bộ Thượng thư Tằng Phàn lại nói chuyện bênh vực Đỗ Bách Lương vào lúc này. Một văn quan và một võ quan, quả là hiếm có, cũng không biết hai người có mối quan hệ ngầm gì.
Khâu Thừa tướng ánh mắt lóe lóe, không hé răng.
Hoàng đế bị tiếng ồn ào bên dưới làm phiền lòng, giận dữ vỗ bàn: “Đủ rồi! Trẫm nuôi các ngươi là để giúp trẫm phân ưu, không phải để các ngươi đến làm trẫm ngột ngạt! Cho các ngươi thời gian một ngày, nghĩ ra biện pháp giải quyết, nếu không nghĩ ra được, trị tội toàn bộ! Bãi triều!”
Hoàng đế vừa đi, những người bên dưới cũng không còn kiêng kỵ gì nữa, Tằng Phàn trực tiếp đấm một quyền vào mặt Viên Diệu Khôn trước sự ngạc nhiên của mọi người.
Viên Diệu Khôn bị đánh trong lòng uất hận, nhưng ông ta lại không phải là đối thủ của Tằng Phàn, phẫn nộ mà dẫn dắt người của Lại Bộ xông lên đánh, hai vị thượng thư đánh nhau trong điện triều đình cho đến khi không còn hình tượng, tất nhiên là Binh Bộ nghiền áp Lại Bộ và giành chiến thắng.
Viên Diệu Khôn ôm hận trở về, nghiến răng nghiến lợi nửa ngày, cuối cùng dưới sự trấn an của môn khách cũng bình tĩnh lại, lưu loát viết một bản tấu súc tích nghiêm túc đưa vào cung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT