Sau bữa trưa, Ôn Húc tìm cớ rời khỏi Phi Vũ Điện. Cậu không dẫn theo Hòa Tước hay Cốc Vũ, bởi vì hai tiểu gia hỏa đó chắc chắn sẽ chạy về mách lẻo với Ngọc Thanh Hàn, thậm chí còn thêm mắm thêm muối khiến mọi chuyện rối tung.
Ngọc Thanh Hàn biết rõ tiểu đồ đệ định làm gì, nhưng không cản. Người trẻ tuổi cần hoạt bát, không thể cứ mãi buồn bã ở Phi Vũ Điện, nếu không, chẳng mấy chốc lại trở về dáng vẻ ủ rũ như trước đây, thật không thú vị.
Hòa Tước và Cốc Vũ đều không vui, vì chúng muốn đi theo Ôn Húc chơi, nhưng bị từ chối thẳng thừng. Tuy nhiên, sau khi Ôn Húc rời đi, Ngọc Thanh Hàn vẫn ra lệnh cho hai tiểu gia hỏa bí mật bám theo để phòng ngừa bất trắc.
Ôn Húc kể từ khi tu luyện với Ngọc Thanh Hàn, giờ đã không cần đi từng bước một đến nơi mình muốn nữa. Chân đạp sao trời, cậu nhanh chóng bay đến chỗ của Nguyên Tu Trúc, nhưng không thấy người đâu. Nghĩ rằng giờ này có thể y đang ở nhà ăn, cậu liền bay đến đó, nhưng kết quả vẫn không gặp.
Ôn Húc khoanh tay, vẻ mặt đầy thắc mắc. “Nguyên Tu Trúc rốt cuộc đi đâu rồi?”
Cậu đứng ngoài cửa nhà ăn, quan sát dòng người ra vào. Không ít đệ tử đi ngang qua đều liếc nhìn cậu vài lần, rồi nhỏ giọng bàn tán.
“Này, các ngươi có nhận ra Ôn Húc dạo này có gì khác không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play