Sau khi mọi người rời đi, trong Phi Vũ Điện chỉ còn lại Ôn Húc và Ngọc Thanh Hàn.
Ngọc Thanh Hàn ngồi bên cửa sổ, ánh mắt nhìn ra ngoài, chỉ để lại cho Ôn Húc một góc nghiêng khuôn mặt tuấn mỹ.
Ôn Húc đảo mắt vài lần, chậm rãi bước tới, ngồi đối diện Ngọc Thanh Hàn. Cậu đặt khuỷu tay lên bàn, hai tay chống cằm, vẻ mặt đầy tò mò nhìn người trước mặt.
“Sư tôn, sư tôn, người và Tam sư huynh vừa nói gì vậy? Biểu cảm của huynh ấy trông rất nghiêm túc, có phải hai người đã cãi nhau không?”
Ngọc Thanh Hàn hơi mỉm cười, hỏi lại: “A Húc nghĩ sao?”
“Ưm…” Ôn Húc ngửa mặt suy nghĩ một lúc, rồi nói: “Đệ tử cảm thấy sư tôn tốt như vậy, mà Tam sư huynh cũng là người hiền lành, hai người lại có tình thầy trò sâu đậm, làm sao mà cãi nhau được?”
“Tình thầy trò sâu đậm?” Ngọc Thanh Hàn bật cười trước lời này. Nụ cười vừa hiện lên môi, nhưng giọng nói vẫn lạnh nhạt như thường: “Thầy trò thì vẫn là thầy trò, nhưng nói đến tình sâu đậm thì không đến mức ấy. Cả Vô Cực Tông này đều biết vi sư trời sinh tính tình lạnh nhạt. Ta đã bao giờ có tình thầy trò sâu đậm với ai chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT