Ngọc Thanh Hàn vươn tay túm lấy lông đuôi của Cốc Vũ, ánh mắt sắc bén nhìn nó: "Những từ này học được ở đâu? Có phải lại lén chạy đến chỗ Tê Hàng đọc truyện không?"
Con vẹt nhỏ này là do Ngọc Thanh Hàn nhặt về từ bên ngoài, vì đúng dịp tiết Cốc Vũ nên đặt luôn tên là Cốc Vũ.
Khác với vẻ ngoài nhỏ nhắn đáng yêu, miệng của Cốc Vũ vô cùng linh hoạt, chẳng kém gì chim khách, khiến phần lớn đệ tử của Vô Cực Tông đều biết tông chủ của mình có một linh sủng nhỏ miệng mồm rất lợi hại.
Ôn Húc trước đây từng cho nó ăn vài lần, nên Cốc Vũ cũng nhớ cậu.
Bị túm đuôi, thân hình Cốc Vũ lộn ngược, đầu hướng xuống đất, đôi cánh liên tục vỗ phành phạch: "Cứu mạng! Cứu mạng! Đầu ta sắp chạm đất rồi! Tiểu Húc, cứu ta với!"
"Ơ..." Ôn Húc hơi ngập ngừng, "Sư tôn, hay người thả tay trước đã?"
Ngọc Thanh Hàn liếc mắt nhìn Cốc Vũ, ánh mắt lạnh lẽo đầy cảnh giác: "Nói thêm một câu nhảm nhí nữa ta sẽ nhổ sạch lông ngươi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT