Vảy của rắn tuy không quý giá như vảy rồng, nhưng cũng không dễ dàng rụng, đặc biệt là sau khi hình thể đã cố định.
Cho đến nay, vảy của Ngọc Thanh Hàn cũng chỉ rụng có một cái, hơn nữa còn là ở vị trí tim, vẫn luôn được cất giữ trong hộp trân bảo.
Bây giờ, vậy mà tiểu đồ đệ lại muốn vảy của hắn.
Ngọc Thanh Hàn im lặng nhìn Ôn Húc, chỉ thấy đôi mắt to kia chớp chớp, lông mi dài và cong, giống như con bướm đang vỗ cánh, ánh mắt còn long lanh, giống như những ngôi sao lấp lánh.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo mềm mại, lúc này đang ửng đỏ nhàn nhạt, nhìn giống như quả đào.
Đối mặt với tiểu đồ đệ mềm mại đáng yêu như con thỏ nhỏ, Ngọc Thanh Hàn thật sự có chút không nỡ từ chối.
Nhưng vảy này đặc biệt, không thể tùy tiện tặng người khác.
"Thì ra là vậy sao? Đệ tử còn tưởng rằng rắn lột da thì sẽ lột cả vảy, là đệ tử đường đột rồi, sư tôn không cần để ý, cứ coi như đệ tử chưa từng nói gì đi!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT