Buổi tối, tôi quét một cái xe đạp đơn công cộng, đang lúc sống còn không còn gì luyến tiếc mà chuẩn bị đi dạy gia sư cho một đứa trẻ ngỗ nghịch thì một giọng nói gọi tôi lại.

- Này, người đang đạp xe đạp đơn.

Tôi ngẩn  người, quay người lại: - Tôi?

- Ừm, chính là cô, lại đây.

Vẻ mặt tôi ngơ ngác đi qua.

Cậu trai đưa cho tôi một cái thẻ ngân hàng:

- Làm bạn gái tôi, mỗi tháng tôi cho cô hai trăm nghìn, có muốn không?

- Hả?

Vẻ mặt cậu trai không kiên nhẫn mà lặp lại một lần nữa:

- Làm bạn gái tôi, mỗi tháng tôi cho cô hai trăm nghìn, hỏi cô lần cuối có muốn làm hay không?

Câu tôi nghe vào tai lại là:

- A ba la... hai trăm nghìn cho... a ba la...

Tôi nhanh tay lẹ mắt nhận lấy thẻ ngân hàng:

- Chồng!

- Ngoan ghê. - Cậu trai hài lòng gật đầu, thuận thế câu lấy vai tôi, khinh thường nhìn về phía đối diện:

- Nhìn thấy chưa, hai trăm nghìn không là cái thá gì với tôi cả, nhưng tôi thà đưa cho chó cũng không cho cô, cô không xứng.

Tôi nghe thấy câu này thì lông  mày cũng không thèm nhíu lại.

Cho tôi hai trăm nghìn, còn không được mắng tôi là chó chắc?

- Xì, anh lấy cái thẻ rách nát dụ ai đấy?

Lúc này tôi mới chú ý đến, đối diện có một cô gái vênh váo tự đắc, đang đứng khoanh tay.

Cô gái xinh đẹp này có một khuôn mặt nhìn cái là biết đã từng động dao kéo, dáng người trước sau lồi lõm, ăn mặc mát mẻ.

Nhưng tôi không rảnh để ngắm, tiếng chuông cảnh báo vang lên trong đầu.

Nhỡ mà trong cái thẻ này không có tiền, thế tiếng gọi chồng này của tôi há chẳng phải tốn công vô ích à.

Cậu trai lấy điện thoại ra:

- Cô mở mã QR ra.

Tôi lập tức lấy con iphone second hand của tôi ra, khi mở mã qr ra còn không quên nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt bằng ánh mắt cảm kích.

Cái này mới đúng là Girls Help Girls nè!

Cậu trai cầm điện thoại, ấn nhẹ mấy cái, tôi lập tức nhận được thông báo.

[Thẻ 13xxxxxxxxxx chuyển cho bạn 200000.00 tệ vào lúc 19 giờ 46.]

Ghi chú: [Tự nguyện cho.]

- Nhìn thấy chưa? - Cậu trai quơ quơ cái điện thoại với cô gái trước mặt.

Sắc mặt cô gái xinh đẹp tái nhợt, nói không nên lời.

- Nhớ lấy, là ông đây đá cô. - Cậu trai hài lòng rồi cất điện thoại đi, xoay người bước từng bước dài rời đi, đi được mấy bước lại quay đầu lại: 

- Cô đứng ngây ra đó làm gì? Còn không mau đi theo theo?

Tôi vội vàng chạy chậm đuổi theo.

- Em đến đây chồng!

Cậu trai đi một mạch đến cổng trường rồi dừng lại ở bên cạnh chiếc Cayenne màu đen ở bên canh, nhíu mày nói:

- Cô muốn đi đâu, tôi đưa cô đi.

- Em... - Vốn định nói địa chỉ gia sư nhưng nghĩ lại thì tôi đã có hai trăm nghìn tệ rồi, nên lập tức đổi lại:

- Em về kí túc xá.

- Được, thế tôi không tiễn cô nữa. Trong thẻ có bốn trăm nghìn tệ, cộng thêm hai trăm nghìn tệ tôi vừa mới chuyển, ba tháng tiếp theo, cô sẽ là bạn gái của tôi, có vấn đề gì không?

Tôi nắm chặt lấy cái thẻ ngân hàng, lắc đầu:

- Không có.

Cậu trai lại giơ mã qr kết bạn ra: - Kết bạn đi.

Tôi vội vàng kết bạn với anh ấy, còn cẩn thận ghi chú: [Em là bạn gái.]

Cậu trai đồng ý kết bạn với tôi rồi cất điện thoại đi.

- Được rồi, cứ như vậy đã, có chuyện gì tôi sẽ nhắn tin cho cô, đi đây.

Tôi ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ, cho đến khi vệt màu đen kia biến mất khỏi tầm mắt cũng chưa hồi thần lại.

Với cái vận may cứt chó đi mua nước ngọt cũng chưa bao giờ trúng thêm một chai như tôi thì chuyện tốt như này thật sự đã xảy ra với tôi sao?

Tôi cầm điện thoại, xác nhận số dư lần nữa.

200803.02

Lần đầu tiên tôi cảm thấy, cuộc sống đúng là xứng con mẹ nó đáng. ( truyện trên app T•Y•T )

Khi trở về ký túc xá, tôi không chờ kịp mà từ chức công việc gia sư.

Sau đó bắt đầu "Đề phòng lừa đảo"

Lăn qua lộn lại nhưng không tìm được loại hình lừa đảo này.

Tôi quay lại màn hình chính rồi lại kiểm tra số dư thêm một lần nữa, nhìn lại cái thẻ ngân hàng trong tay, bỗng nhiên phản ứng lại, anh ấy chưa nói cho tôi  biết mật khẩu!

Mở ra khung trò chuyện với cậu trai, tường nhà anh ấy có thể xem bài viết trong vòng 3 ngày, avatar là một màu đen sì, biệt danh để trống.

Tôi nhìn chằm chằm vào cái đống màu đen rồi lại lúng túng.

Tôi không biết cậu trai tên gì.

Suy đi tính lại, tôi mặt dày lên: [Hi bạn trai.]

Nửa tiếng sau, bên kia mới trả lời lại.

[Có việc gì.]

Tôi trả lời trong một nốt nhạc.

[À thì... hình như... anh chưa nói  mật khẩu thẻ ngân hàng cho em.]

Lại nửa tiếng trôi qua, bên kia mới gửi đến một dãy số.

[001223]

Sau đó gửi đến một đoạn ghi âm 4 giây tràn ngập tiếng nhạc và tiếng huyên náo ồn ào inh tai nhức óc.

[Đây là sinh nhật của tôi, cô nhớ lấy, sau này sẽ kiểm tra ngẫu nhiên.]

Tôi gõ ra [Đâu chỉ nhớ kỹ, bảo em khắc vào DNA cũng được nữa là.]

Nghĩ nghĩ tôi lại xóa đi rồi trả lời: [Biết rồi nạ] rồi gửi thêm một cái sticker con mèo đáng yêu mà 8 tỷ năm rồi không dùng đến.

Bên kia không trả lời lại, tôi dứt khoát mò mẫm trong bóng tối để đến cây ATM tự động ở trường, xác định số dư là bốn trăm nghìn tệ mới yên lòng, hài lòng mà về phòng ký túc xá.

Tắm rửa rồi đi ngủ.

Trong giấc mơ, tôi chuyển đến sống ở Tomson Riviera rồi làm hàng xóm với mấy người giàu có nhất. 

Đang vui vẻ nghe mọi người nấu xói, bóc phốt ngôi sao nổi tiếng nào đó, một cuộc gọi chói tai kéo tôi về hiện thực.

Tôi nhắm mắt, cực kỳ không vui nghe máy: [Alo?]

[Đã ngủ rồi?]

Tôi nhìn đồng hồ, bây giờ đã là 3 giờ 50 phút sáng, tôi vô thức cáu lại: [Nếu không thì sao?]

[Cáu với  tôi?]

Tôi tỉnh táo ngay tức thì.

Kim chủ của tôi!

Tôi dịu giọng lại: [Anh yêu à, em đâu có cáu với anh đâu.]

Bên kia là một khoảng im lặng, giọng nói có hơi men.

[Sao không chúc ngủ ngon với tôi trước đi ngủ?]

Nói thật thì, một đứa ế từ trong bụng mẹ như tôi không có thói quen phải báo cáo với người khác trước khi đi ngủ.

Nhưng lời này không nói ra được, tôi tìm cái cớ.

[Em cũng định nói mà ngủ quên mất.]

[Cô biết mình là bạn gái tôi không?]

[Biết chứ.]

[Sau này, đãi ngộ mà bạn trai người khác có, tôi cũng phải có, người khác không có tôi cũng phải có, nếu không cô đừng mơ tôi gia hạn tiếp.]

Gia hạn? Còn có chuyện này nữa hả?

[Em biết rồi, sau này em sẽ chú ý, nhưng mà...] - Tôi ngập ngừng, nghĩ có chuyện cần phải nói rõ trước: [Ờm... em nói trước, em bán nghệ chứ không bán thân.]

Bên kia bật cười thành tiếng: [Cô yên tâm, anh đây tuân thủ luật pháp.]

Tôi thở phào nhẹ nhõm, cực kỳ hài lòng với công việc này.

[Ngày mai tôi muốn nhìn thấy cô và bữa sáng lúc tôi xuống tầng vào tiết đầu sáng mai. Số tầng ký túc xá, số điện thoại lát nữa tôi sẽ gửi cho cô sau.]

[Được ạ anh yêu.]

[Ừm, ngủ đi.]

[Thế em ngủ đây, anh ngủ ngon nha.]

[Ừm.]

Cuộc gọi bị cúp máy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play