Nói ra cũng tội, từ khi đám nhóc con học được cách vỗ cánh, biết bay lên nóc tổ rồi lại nhảy xuống, Lạc Tuyết cũng mất luôn chỗ đậu yên tĩnh duy nhất của mình.
Lũ nhóc đang trong giai đoạn hiếu động nhất.
Cơ thể khỏe mạnh, thức ăn đầy đủ, giấc ngủ trọn vẹn, nhưng vì chưa thực sự biết bay, chúng chỉ có thể chạy nhảy trong không gian chật hẹp của tổ, dùng hết sức để xả bớt nguồn năng lượng dư thừa.
Hết nhảy từ tổ ra ban công, lại từ ban công bay lên mái, rồi từ mái đáp xuống, cứ thế lặp đi lặp lại. Chưa dừng lại ở đó, chúng còn rượt đuổi nhau, đứa này nhảy lên chụp đứa kia, đứa kia lại bật người né tránh, mô phỏng động tác săn mồi của chim trưởng thành trong lúc chơi đùa.
Mà nạn nhân xui xẻo nhất chính là Lạc Tuyết thường xuyên đứng gác trên mái.
Một con chim cắt trưởng thành, to lớn, đứng im bất động… chẳng phải là mục tiêu tập vồ lý tưởng nhất sao?
Bé Chíp chẳng biết học tư thế này từ đâu— ép sát cánh vào người, thu nhỏ thân hình, hạ thấp cơ thể, lén lút từng bước tiếp cận từ phía sau. Đôi mắt nhắm thẳng vào những chiếc lông đuôi ngay ngắn của Lạc Tuyết, rồi đột nhiên lao thẳng lên, đâm sầm vào phía trước!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play