Ngày huấn luyện quân sự đầu tiên bắt đầu, Cố Hàm Ninh trét lên người một lớp kem chống nắng dày cộp, buổi tối rửa mặt xong nhất định phải thoa kem dưỡng da phục hồi sau khi phơi nắng, đáng buồn là đến ngày thứ ba cô lại bị cảm nắng. Sau đó liên tục, bị rồi, lại khỏi, lại bị, lại khỏi ….
Huấn luyện quân sự mùa hè bị cảm nắng là chuyện rất bình thường, phòng y tế của trường đã chuẩn bị sẵn rất nhiều nước Hoắc hương chính khí (*). Bản thân Cố Hàm Ninh đã chuẩn bị trước, không chỉ thuốc mà còn học từ mẹ ở nhà cách đánh gió trừ nắng vô cùng thực dụng, sau đó dạy mấy người còn lại trong phòng, dù sao, đánh gió trên lưng, phải giúp đỡ lẫn nhau.
[(*) Hoắc hương chính khí: thuốc trị say nắng, cảm nắng dạng nước]
Nhưng mà, buổi tối hôm nay sau khi trải qua sáu ngày huấn luyện quân sự, cô vừa kết thúc, trở về phòng ngủ, mệt mỏi nằm phịch lên giường. Trong thời gian huấn luyện quân sự, kỉ luật ở kí túc xá nữ cũng nơi lỏng đi nhiều, giữa trưa và chập tối mỗi ngày đều nhìn thấy rất nhiều nam sinh mang theo đồ ăn, hoa quả đứng ở ngoài. Triệu Thừa Dư đương nhiên cũng là một trong số đó.
Vì Cố Hàm Ninh không khoẻ, ngoài mì vừa miệng còn có một quả dưa hấu mát lạnh bổ đôi. Nhân dịp những người còn lại của phòng 617 đều không ở đây, Triệu Thừa Dư mang cả bữa tối của mình lên.
Cố Hàm Ninh lê đôi chân nặng trịch ra mở cửa cho Triệu Thừa Dư, chả còn chút sức lực nào ngồi trên ghế, cằm đặt trên thành ghế, hai mắt lờ đờ nhìn Triệu Thừa Dư đặt đồ ăn lên trên bàn học.
“Đã uống thuốc chưa?” Triệu Thừa Dư cất đồ xong đặt tay lên trán Cố Hàm Ninh, “May quá, không bị sốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play