Chỉ còn ba ngày là tới đợt huấn luyện quân sự nhưng vẫn có thể ở trong kí túc xá trường. Mặc dù Triệu Thừa Dư cực kì không muốn nhưng vẫn phải đưa Cố Hàm Ninh về phòng. Căn nhà mà họ thuê thật sự không tìm ra chỗ cho cô ở. Mà ở kí túc xá, Thôi Hà Miêu đã trở lại, ít ra còn có người bầu bạn. Đối với việc này, Triệu Thừa Dư cảm thấy vừa yên tâm vừa hơi tiếc nuối.
Ngày hôm sau, Cố Hàm Ninh dậy sớm đi siêu thị gần đó mua một đống đồ linh tinh, sau đó gọi điện cho bạn học Triệu đến xách, rồi lại mất cả nửa ngày xếp sắp lại căn nhà thùng rỗng kêu to (*) này của bọn họ, có tác dụng nhất là phòng bếp để đung nước, dầu muối tương dấm hoàn toàn thêm mới, chén dĩa đũa thìa cũ đều ngâm kỹ càng trong nước sôi, tiệt trùng sạch sẽ.
[(*)mang tiếng là nhà nhưng chẳng ra nhà]
Buổi trưa chỉ ăn tạm bằng đồ ăn nhanh. Xế chiều, Cố Hàm Ninh nhìn căn phòng bếp tuy cũ nhưng gần như đã thay đổi hoàn toàn, thở phào một cái, chống nạnh nhìn căn phòng bếp cuối cùng đã có thể dùng được, cực kì hài lòng.
Triệu Thừa Dư mấy lần muốn vào giúp đỡ đều bị Cố Hàm Ninh đẩy ra. Tuy cô bình thường không phải không thích đàn ông vào bếp, nhưng nghe nói dự án của mấy người họ đã tới giai đoạn rất quan trọng, cô không muốn anh phân tâm.
Đến bữa tối, Cố Hàm Ninh đã bày ra đầy một bàn năm món ăn và một canh, ba mặn ba chay, đầy đủ dinh dưỡng, được cả hương lẫn sắc, khiến ba người đàn ông thường xuyên cực khổ vùi đầu vào công việc đến quên ăn nhìn thấy giật cả mình.
“Hàm Ninh, đều là em nấu sao?” Triệu Thừa Dư mở to mắt nhìn Cố Hàm Ninh rồi lại nhìn thức ăn bình thường nhưng cũng rất hấp dẫn trên bàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT