Giang Trạm đột nhiên tiến lại gần, chóp mũi cao thẳng của anh chạm vào sống mũi thanh tú của cô, hơi thở nóng hổi phả vào mặt cô.
Kiều Du bị hơi thở của anh làm cho nóng bừng, theo bản năng rụt người lại, nhưng lúc này, trong mắt Giang Trạm không còn cảm xúc như vừa rồi mà chỉ còn dục vọng dâng trào. Mặt Kiều Du đỏ bừng, lắp bắp nói: "Chưa, em chưa tắm rửa."
Giang Trạm cười khẽ, anh áp sát người về phía cô: "Lát nữa rồi tắm."
Anh đưa tay xé toạc lớp vải mỏng trên người cô, đưa tay phủ lên sự đầy đặn của cô, rất nhanh khiến cô không thể chống đỡ, chỉ có thể mềm nhũn bám vào cánh tay rắn chắc của anh.
Sáng sớm hôm sau, bên ngoài có sương mù dày đặc, tầm nhìn không quá năm mét, hoàn toàn không thấy được cảnh vật xung quanh.
Trình Tư Niên vốn định đợi sương mù tan rồi mới ra ngoài, nhưng Kiều Du lại nói sau này sẽ thường xuyên có sương mù lớn, cần phải sớm thích nghi, hơn nữa bọn họ mới thức tỉnh dị năng, cần phải luyện tập càng sớm càng tốt, nếu không sẽ ngày càng nguy hiểm. Vì vậy, sau khi ba người họ ăn sáng xong, liền ra ngoài.
Không biết có phải do mùi máu tanh dưới chân núi đã thu hút hết đám dị chủng hay không, mấy con dị chủng mà hôm qua Giang Trạm cảm nhận được đều không thấy đâu nữa.
Trên đỉnh núi Vân Minh chỉ có duy nhất một ngôi nhà của nhà họ Giang, lưng chừng núi có bốn hộ, nhưng phía dưới chân núi lại là khu biệt thự tương đối đông người.
Bốn ngôi nhà ở lưng chừng núi, trước ngày tận thế chỉ có hai hộ ở. Không biết khi tận thế đến, chủ nhà không có ở đây hay do người bị nhiễm bệnh, đều chạy hết ra ngoài.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT