Hứa Trí Minh vừa thấy chị mình bước ra thì lập tức im lặng và cũng không dám nói thêm lời nào. Khuôn mặt của Hứa Tĩnh lúc này trông rất u ám, hơi nhợt nhạt, không biết là do tâm trạng hay là do hậu quả của việc uống quá nhiều rượu từ đêm hôm trước nên khiến cơ thể cảm thấy không thoải mái. Bà ta cau mày nhìn ba người đến, đặc biệt là khi thấy Hạ Ninh cũng có mặt trong nhóm thì vẻ mặt của bà ta lại càng thêm khó chịu, hai hàng lông mày nhíu chặt gần như xoắn lại thành một nút thắt.
"Sao các người lại đến đây?" Trong giọng nói của bà ta lộ rõ sự tức giận, bà ta lên tiếng chất vấn: "Tôi đã nói rõ với các người rồi, chồng tôi gặp chuyện như vậy, tâm trạng tôi đang rất tệ và vô cùng đau khổ, nên cần thời gian để điều chỉnh cảm xúc! Lúc đó các người nói sao? Miệng thì bảo hiểu và bảo thông cảm cho tôi, nhưng giờ thì lại đến nhà tôi để làm gì đây? Hay chồng tôi chết vẫn chưa đủ, các người còn muốn ép chết cả tôi luôn à? Các người có còn là con người không vậy? Còn chút lòng nhân ái và đồng cảm nào không?"
"Chị à! Chị nói vậy là quá đáng rồi đó!" Hứa Trí Minh thấy tình hình căng thẳng thì lập tức lên tiếng ngăn cản, sợ chị mình nói thêm những lời khó nghe: "Cảnh sát đến điều tra là vì trách nhiệm công việc mà! Em biết chị đang không vui, nhưng cũng không thể mắng người lung tung được, có đúng không?"
Hứa Tĩnh trừng mắt nhìn em trai mình: "Chị còn chưa nói em đâu! Sáng sớm chạy đến nhà chị làm gì? Em lấy chìa khóa nhà chị khi nào? Sáng sớm không chịu yên tĩnh ở nhà mà chạy đến đây nói nhảm là muốn gì đây!"
"Em sáng sớm chạy đến đây nói nhảm?" Hứa Trí Minh chỉ tay vào mũi mình, anh ta lập tức nợ một nụ cười có phần bất lực: "Chị, chị là chị ruột của em! Nếu như chị không phải là chị ruột của em thì em cũng chẳng thèm lo cho chị đâu, em nói thật đấy, chị quá đáng quá! Đêm khuya mà chị không chịu ngủ, vừa uống say là liền gọi điện lung tung, em lo lắng cho chị nên mới qua đây xem sao, cửa cũng là do chị mở cho em! Em đã dọn sạch sẽ hết những vết nôn ghê tởm trong nhà, sau đó cũng chẳng đòi hỏi gì cả, thế mà bây giờ chị lại quay sang trách mắng em! Nhưng em hiểu tình trạng của chị nên cũng không tính toán. Lần sau chị muốn uống say đến chết thì báo em trước, chỉ cần gọi vào di động của em thôi, đừng có gọi điện đến số bàn của nhà em nữa! Một mình em thức thì không sao, nhưng vợ và con gái em cũng cần nghỉ ngơi, ban ngày họ còn phải đi làm, đi học, nên không thể lo thức để bồi chị được!"
Hứa Tĩnh nghe xong thì chợt ngây ra vài giây, như thể mất cả dây thanh quản và lưỡi, hồi lâu sau mới nghe thấy bà ta thốt lên: "Tối qua chị gọi điện cho em, rồi còn bảo em đến đây?" - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
"Đúng vậy! Nhưng em đến lúc gần sáng, chứ không phải là nửa đêm." Hứa Trí Minh thật thà trả lời: "Và cũng không phải là em tự tiện lấy chìa khóa của nhà chị đâu, chị nghĩ em là loại người gì vậy chứ!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT