“Đúng vậy, không phải là đồ của mình nên người ta thường không biết quý trọng.” Hạ Ninh gật đầu đồng tình với Hứa Cường, trong lòng cô đang âm thầm cân nhắc nếu những gì Hứa Cường nói là thật, thì sàn nhà lúc ông ấy mới mua nhà có vẻ mới, dưới lớp sàn mới có vết máu, vậy thì rất có thể chủ nhà cũ có mối liên hệ chặt chẽ với những vết máu đó. Nhìn vào cách bài trí trong nhà rất đơn giản, không thể gọi là trang trí, mà Hứa Cường còn nhắc đến rằng những thiết bị điện nhỏ khác cũng là do ông ấy mua sau, nhằm thuận tiện cho việc cho thuê. Như vậy, mục đích của chủ nhà cũ khi lát lớp sàn gỗ liền trở nên rất đáng ngờ. Nhưng nếu chủ nhà cũ thực sự có liên quan đến vụ án mạng, vậy thì tại sao người nọ lại không dọn dẹp sạch sẽ trước khi lát sàn? Như vậy chẳng phải là an toàn hơn sao? Là vì tình huống lúc đó khẩn cấp, hay là còn lý do nào khác, Hạ Ninh vẫn cảm thấy rất tò mò, nhưng với những gì bọn họ đang nắm trong tay thì câu hỏi này tạm thời vẫn chưa thể tìm ra đáp án.
Hứa Cường lại lảm nhảm nói với Hạ Ninh một hồi, chẳng qua là cảm thấy bản thân thật xui xẻo khi gặp phải chuyện như thế này, ông ấy nhất thời không biết phải giải thích với vợ mình như thế nào, và sau này cũng không biết phải xử lý căn nhà này ra sao. Hạ Ninh chỉ biết phụ họa theo, ai gặp phải loại chuyện như vậy cũng sẽ cảm thấy không mấy vui vẻ, nhưng bọn họ cũng không giúp được gì, ngoài việc đưa ra một chút sự đồng cảm thì cũng không còn cách nào khác. Trong khi lắng nghe người đàn ông trung niên này thao thao bất tuyệt từ chuyện xảy ra tại nhà cho thuê của mình, rồi luyên thuyên sang các vấn đề công việc và cuộc sống khác, Hạ Ninh chán nản nhìn về phía công ty trung gian bất động sản ở phía bên kia đường. Nếu phán đoán của cô không sai, thì chuyến đi của Thang Lực sẽ không tốn quá nhiều thời gian, và anh sẽ sớm trở về, nhưng nếu cô phán đoán sai cũng không sao, bởi vì ít nhất bọn họ có thể lấy được thông tin cá nhân và số liên lạc của người chủ nhà trước.
Quả thật, sau khoảng sáu bảy phút, từ xa cô và Hứa Cường đã nhìn thấy Thang Lực đi ra từ công ty trung gian bất động sản, và đang vội vã tiến về phía xe. Vì trên gương mặt anh vốn không có nhiều biểu cảm phong phú, cho nên bọn họ không thể biết được anh có thu hoạch được gì hay không. Hạ Ninh nhìn anh, Hứa Cường cũng hơi tò mò nhìn về phía Thang Lực, có vẻ như ông ấy cũng muốn biết anh có hỏi được thông tin gì không, và giả thuyết của cô có chính xác hay không.
Không lâu sau, Thang Lực đã đi đến bên xe, anh nhanh chóng mở cửa ngồi vào trong, rồi hơi gật đầu với Hạ Ninh: “Họ nói họ có trách nhiệm bảo vệ quyền riêng tư của khách hàng, cho nên không thể cung cấp cho chúng ta thông tin khách hàng, trừ khi là trường hợp đặc biệt nghiêm trọng.”
“Tôi dám chắc với anh, nếu anh nói với bọn họ rằng có một vụ án mạng xảy ra trong một căn nhà mà công ty bọn họ từng làm trung gian bán thì chắc chắn bọn họ sẽ lập tức chối bỏ không thừa nhận mình là người đã xử lý.” Hạ Ninh tự tin lên tiếng, việc lần này Thang Lực bị cản trở đã chứng thực cho phán đoán của cô trước đó, khiến cô cũng cảm thấy tự tin hơn nhiều. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
Thang Lực không phản đối phán đoán của Hạ Ninh, mà chợt quay lại nhìn Hứa Cường đang ngồi ở hàng ghế sau, và nói với ông ấy: “Ông làm việc ở đâu? Chúng tôi sẽ đưa ông về cơ quan.”
Hứa Cường lập tức nói ra tên và địa chỉ cơ quan của mình, sau đó ông ấy vẫn còn cảm thấy có chút không cam lòng: “Các người….đã phải đưa tôi về rồi sao? Tôi còn chưa gặp tên khốn đã bán nhà cho tôi nữa mà! Tôi nhất định phải tìm hắn ta tính sổ, tôi bị hắn ta lừa một vố đau đớn như vậy, các người cũng phải cho tôi một cơ hội để bảo vệ quyền lợi của mình chứ?”
Lần này Thang Lực thậm chí còn không thèm quay đầu lại, anh lập tức cho xe thẳng tiến về phía cơ quan của Hứa Cường. Hạ Ninh thấy thái độ của anh như vậy thì liền quay lại nói với Hứa Cường: “Dĩ nhiên là chúng tôi sẽ cho ông cơ hội, nhưng trước hết là chúng ta phải tìm được người đó đã, ông thấy có đúng không? Ông cũng thấy rồi đấy, hiện giờ công ty trung gian không chịu hợp tác, nhưng anh cũng đừng quá nóng vội, đợi chúng tôi lấy được thông tin cá nhân của người đã bán nhà cho ông, rồi tìm được hắn ta, sau đó sẽ nhanh chóng làm rõ xem hắn ta có liên quan gì đến sự việc xảy ra trong nhà hay không, đến lúc đó nếu ông cần tìm hắn tính sổ thì cũng không muộn, ông thấy tôi nói có đúng không?”
Hứa Cường thấy Thang Lực không còn để ý đến mình, mà Hạ Ninh cũng đã nói như vậy, cho nên ông ấy cũng không còn cách nào khác, sắc mặt hiện tại của ông ấy không được tốt cho lắm, ông ấy uất ức gật đầu, và trong miệng vẫn không ngừng lầm bầm một số lời phàn nàn, chẳng qua là ông ấy cảm thấy mình đã đặc biệt xin nghỉ làm để đưa cảnh sát đi tìm tên đã bán nhà cho mình, và nhiệt tình cung cấp thông tin cho cảnh sát, kết quả là cảnh sát chưa thể tìm được người ngay lập tức, đúng là lỗ nặng mà.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT