“Làm sao anh chắc chắn rằng tôi nhất định có thể giúp anh? Và chị gái anh biết tin Phạm Chí đã chết từ đâu? Có phải là do anh nói với cô ấy không?” Hạ Ninh nhìn Châu Nguyên Vũ với vẻ hơi nghi ngờ, và cũng không vội vàng theo anh ta rời đi.
Châu Nguyên Vũ đi qua đi lại một cách lo lắng: “Sao tôi có thể nói với chị ấy được chứ! Tôi biết chuyện Phạm Chí đã chết là từ chị ấy. Mấy ngày trước, chị ấy đột nhiên nói là mơ thấy Phạm Chí, Phạm Chí nói anh ta nhớ chị ấy và hiện tại còn đang bị bệnh sắp chết. Sau khi tỉnh dậy, chị ấy cứ khăng khăng bảo rằng Phạm Chí đã hiện về báo mộng cho chị ấy. Tôi nghe xong cũng không để tâm lắm, nhưng chị ấy đã tự lấy tiền, rồi ra ngoài thuê taxi đến thẳng nhà của Phạm Chí. Chính người nhà Phạm Chí đã nói cho chị ấy biết.”
Nghe Châu Nguyên Vũ nói vậy, Hạ Ninh bắt đầu tin tưởng một chút, bởi vì việc này có liên quan đến người nhà của Phạm Chí, tức là vợ chồng Phạm Kiệt. Nếu Châu Nguyên Vũ đang nói dối trong chuyện này thì anh ta thật sự không sáng suốt một chút nào.
“Nếu cô còn nghi ngờ điều gì khác thì chúng ta có thể nói sau trên đường đi được không? Chị tôi đã không ăn không uống mấy ngày nay rồi. Hôm kia tôi đã gọi nhân viên của bệnh viện đến nhà truyền glucose, bọn họ nói nếu chị ấy cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn sức khỏe cũng sẽ bị suy sụp. Bọn họ còn nói nếu tình trạng không ổn thì nên sớm đưa chị ấy vào bệnh viện tâm thần.” Châu Nguyên Vũ khẩn thiết lên tiếng, và sau đó là gần như bật khóc: “Bệnh viện tâm thần là chỗ nào chứ! Người bình thường nếu vào đấy cũng dễ bị làm cho phát điên! Nếu chị tôi mà vào đó thì không biết đến khi nào mới có thể ra được. Lại phải uống thuốc tâm thần, rồi không biết sẽ thành cái dạng gì nữa, là ngớ ngẩn hay điên dại. Thế thì cuộc đời chị ấy coi như xong rồi! Nên xin cô hãy rộng lòng giúp tôi lần này, tôi thực sự không biết tìm đến ai có thể giúp mình nữa, tôi chỉ còn cách bám víu vào bất cứ cơ hội nào có thể!”
“Được, tôi sẽ đi với anh, nhưng tôi không chắc là mình có thể giúp được gì không, cứ coi như là thử một lần.” Hạ Ninh gật đầu, cô cũng không có ý định làm khó Châu Nguyên Vũ thêm nữa. Một phần là vì cô thực sự đồng cảm với hoàn cảnh của Châu Tú Lệ, phần khác là vì cô cũng muốn nhân cơ hội này tìm hiểu xem Châu Nguyên Vũ biết cô là cảnh sát từ khi nào.
Châu Nguyên Vũ vui mừng khôn xiết khi nghe thấy Hạ Ninh lên tiếng đồng ý giúp đỡ. Nếu không phải vì cô là con gái thì có lẽ anh ta đã chạy đến ôm chầm lấy cô để bày tỏ sự cảm kích. Cũng may là anh ta vẫn còn giữ được sự bình tĩnh, nên chỉ gật đầu với Hạ Ninh một cái coi như là lời cảm ơn, sau đó anh ta liền nhanh chóng xoay người đi ra ngoài. Hạ Ninh hiểu được tâm trạng của anh ta vào lúc này nên liền bước nhanh theo sau.
Hai người vừa bước xuống lầu thì từ phía sau bỗng nhiên vang lên tiếng bước chân dồn dập. Hạ Ninh theo phản xạ liền quay lại, và nhìn thấy Thang Lực đang vội vã đuổi theo. Cô lập tức dừng bước và ra hiệu cho Châu Nguyên Vũ đợi một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play