Lần này, Thang Lực không chần chừ mà lái xe theo ngay lập tức. May mắn thay chiếc xe máy không chạy quá nhanh, hơn nữa vào thời điểm này, mật độ giao thông trên đường cũng đã giảm bớt, nên việc theo dõi cũng không quá khó khăn. Hai người lặng lẽ bám theo chiếc xe máy, cho đến khi nó dừng lại trước một siêu thị cỡ trung. Cam Văn Lâm và chàng thanh niên lái xe máy cùng xuống xe, hai người bọn họ vừa nói chuyện vừa tươi cười bước vào siêu thị. Hạ Ninh bảo Thang Lực ở lại trong xe, còn mình thì xuống xe và lặng lẽ theo dõi hành động của hai người bọn họ.
Cam Văn Lâm và chàng thanh niên đó bước vào siêu thị, bọn họ vừa trò chuyện vừa thong dong mua sắm. Sau khi Hạ Ninh quan sát một lúc liền phát hiện bọn họ mua toàn những vật dụng sinh hoạt thường ngày như dép và móc áo. Khi hai người xếp hàng để thanh toán, Hạ Ninh nhanh chóng rời khỏi siêu thị trước, quay lại xe và tóm tắt cho Thang Lực nghe những gì mình quan sát được. Chẳng bao lâu sau, Cam Văn Lâm và thanh niên đó cũng ra ngoài, rồi nhanh chóng lên xe máy rời khỏi siêu thị. Thang Lực tiếp tục lái xe bám theo cho đến khi đến trước cổng của một khu dân cư. Chiếc xe máy đã rẽ vào khu này, nhưng vì là khu dân cư kín cổng nên phải cần có thẻ hoặc đăng ký thì mới có thể vào được, Thang Lực quyết định không tiếp tục theo nữa và cho xe quay về.
“Có khi nào người đó chính là bạn trai của Cam Văn Lâm không?” Hạ Ninh hỏi Thang Lực: “Đưa đón nhau lúc tan làm, đi siêu thị cùng nhau, cùng tay trong tay mua những vật dụng sinh hoạt, rồi cùng đi vào khu dân cư mà chẳng hề che giấu hay tránh né ai cả.”
Thang Lực nghe xong liền gật đầu, suy đoán của anh cũng khá giống với Hạ Ninh, nhưng anh không vội bày tỏ ý kiến, anh vừa lái xe vừa cân nhắc. Khi xe đến gần chỗ ở của Hạ Ninh, hiếm hoi lắm mới thấy anh chủ động lên tiếng: “Ngày mai đi gặp Cam Văn Lâm.”
“Gặp Cam Văn Lâm?” Hạ Ninh có chút ngạc nhiên với quyết định này: "Cứ thế mà đi đến gặp thẳng anh ta sao? Không quan sát thêm chút nào à? Anh không sợ đánh rắn động cỏ sao?”
“Không sợ, lúc trước đã không bỏ trốn, vậy nên bây giờ anh ta sẽ không vội chạy đâu.” Giọng điệu của Thang Lực nghe rất bình thản, không có vẻ gì đặc biệt nhưng lại toát lên một sự tự tin đầy ẩn ý.
Hạ Ninh suy nghĩ một lúc rồi cảm thấy cũng có lý. Nếu hung thủ là một người nhút nhát, thì chắc chắn sau khi gây án hắn ra sẽ lập tức bỏ trốn, giấu tên và cố gắng ẩn náu càng lâu càng tốt. Còn nếu hắn ta thật sự dám ở lại thì nhất định hắn ta phải là một người rất gan dạ, và cũng rất tự tin vào khả năng thoát khỏi tầm ngắm của cảnh sát. Nếu đúng là loại người này, thì khi cảnh sát tìm đến hắn ta sẽ không cuống cuồng bỏ chạy, làm như vậy thì sẽ quá lộ liễu. Vì vậy, dù cái chết của Phạm Chí có liên quan đến Cam Văn Lâm hay không, thì với việc anh ta vẫn sống yên ổn suốt hai năm qua, thì cũng không có lý gì anh ta sẽ chạy trốn ngay lúc này. (App T-Y-T)

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play